Cô tiếp viên yêu cầu họ đưa chứng minh thư. Nếu bà già gặp phải người cũng vô lễ như bà ta thì tất xảy ra một cuộc đấu khẩu ồn ào. xin chị chớ làm như thế!”
Cô Đinh phục vụ bàn tiệc biết 10 người 5 món ăn, ít ra phải cũng phải 5 chai rượu mới đủ nhưng cô không nói gì, cứ rót rượu cho khách. Ngày giao dịch ký hợp đồng thì Trần Đông lại không ra mặt, sai con là Trần Tiểu Đông thay mặt. Ví dụ khi anh lùn thì tự hào là thể tích nhỏ sức mạnh lớn, công nghệ càng cao máy móc càng nhỏ.
Làm thế nào? Không thể vác dao chém họ Sái Anh bèn nghĩ đến vợ của Sái vốn quen biết với anh. Phim Phiêu lưu rừng rậm của Mỹ có một tình tiết như sau: Triều đình sai Vương Thức làm quan sát sứ đi trấn áp loạn đảng.
thỉnh cầu tình nguyện ở lại chiến đấu. Thế là mọi người cho Thiền Đạo Đài là vị quan tốt, biết bảo vệ quyền lợi bá tính. Thời kỳ Minh Thanh, tỉnh Hồ Nam có một đạo đài tên là Thiền Chu Tuyền.
Lúc đó người có lý vẫn phải khoan dung tha thứ, có thể một mặt giải thích một mặt điều hòa chiết trung, tốt nhất là dùng lối nói ôn hòa “ đánh mỗi bên 50 roi” hay “anh đúng, tôi cũng đúng" để Hai bên có yêu cầu hay nguyện vọng gì đều truyền đạt qua bà mối. Người được khen thưởng rất khó phát biểu sao cho tốt bởi vì lòng cảm tạ thường khó diễn đạt.
Tưởng Giới Thạch một lúc choáng váng, thấy gái đẹp lòng dục bùng lên, trâu già muốn ăn cỏ non, nếu một khi việc bộc lộ ra ngoài thì còn mặt mũi nào nữa. Nghe lời nói có chính xác hay không thì ngoài năng lực tu dưỡng ngôn ngữ của bản thân ra, giải mã lời nói chính xác hay không mới là quan trọng. Văn nhân học sĩ người người khốn đốn vì một câu văn du hí, mấy câu thơ ngắm hoa thưởng nguyệt cũng có thể dẫn đến tội danh khôn lường.
Thanh Đảo Hạnh Nam tiên sinh đã sử dụng tâm lý này của con người. Trong mắt vợ lúc này ông biện thành vô cùng đẹp, vô cùng đáng yêu. Ali Butto là tổng thống Pakistan bị giới bình luận phương Tây cho là độc tài, tàn bạo.
Dù người cực kỳ ác, cực kỳ xấu thì trong chốn sâu thẳm của nội tâm cũng còn một chút lòng tự tôn và lòng thể diện. Ví dụ: “thằng cu nhà tôi nghịch lắm không thế không lo". Một diễn viên khác bèn đến tâu với hoàng đế rằng: "Hai diễn viên này phải vào tù”.
Cậu Trương ăn nói quả là quá bất nhã. Giúp đỡ người khác là tích thiện. Nếu anh cho là đối phương lừa anh, anh dùng giọng trầm vạch rõ những chứng cứ lừa đảo thì đối phương phải rút lui.
bản thân anh xúi quẩy đã rõ mà nghĩa bằng hữu xưa từng chén rượu lời thơ cùng nhau đối âm xướng họa nay trải cơn thử thách nghiêm trọng sẽ thấy rõ mồn một thái độ hành vi của họ. Từ đó anh từng bươct leo lên không ai ngăn cản nổi. Catter nhận thấy không có hy vọng tranh chấp bằng thực lực bèn toan tính dùng mưu kế.