Quả thật, ông Nana-naid rất vui khi thấy ông có thiện chí học hỏi. Vào sáng sớm hôm sau, trước khi tôi thức dậy, các cổng thành đã mở và có bốn người đã tìm đến mua bầy cừu của người nông dân ấy. Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh.
Sharru Nada, ông hoàng thương lái, đang ngồi oai vệ trên lưng con lạc đà dẫn đầu đoàn lữ hành trở về Babylon sau một chuyến buôn dài ngày. - Hoàn toàn không, ngược lại bà ấy luôn khoe khoang với mọi người rằng, sau này con trai bà ta sẽ trở thành một thương gia giàu có và đầy quyền thế ở Babylon. Lúc đó, đầu óc bị cạo trọc và mặc quần áo tù nhân nên trông tôi không khác gì những người nô lệ.
Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn. - Vì ông là người đưa ra vấn đề này, nên trước hết chúng tôi rất mong nghe ý kiến của ông - Cha đã từng nghĩ như thế khi bằng tuổi của con, con trai ạ! Thế đấy, rồi nhiều năm trôi qua, cha chẳng thể làm được điều gì cả.
– Anh ta đáp lại – Trong vòng một năm nữa, tường thành này sẽ xây xong, công việc tiếp đến là đúc những cánh cổng bằng đồng để gắn ở các cửa ra vào nhằm bảo vệ vương quốc tránh khỏi những cuộc tấn công của kẻ thù. Và thế là việc tuân thủ nguyên tắc dành lại một phần mười số tiền trong túi của bạn không phải là việc quá khó. - Bởi vì mỗi ngày số trứng tôi bỏ vào nhiều hơn số trứng tôi lấy ra.
- Đó chính là điều mà từ lâu cháu rất muốn biết đấy ạ! Biết đâu cháu có thể học hỏi và trở nên giàu có như ông của cháu. - Anh Mathon à! Anh hãy làm ơn nói rõ cho tôi nghe về trường hợp này đi. Sau này, khi chiếm được vương quốc Babylon, người Ả Rập đã tàn phá nó bằng cách gỡ lấy gạch ngói để xây dựng đền đài, cung điện, nhà cửa và các công trình khác.
– Cuối cùng thì anh cũng bị đánh gãy xương thôi. Còn mua thêm những mặt hàng mới để bán thì con đã hết vốn. Tôi phải thường tính toán các khoản chi tiêu sao cho gia đình tôi không bị đói.
Những công trình đó giờ đây đã hoàn tất, dân chúng không còn việc để làm, dẫn đến không có thu nhập nên cuộc sống của họ rơi vào khó khăn, khốn đốn. Hôm ấy cũng như mọi ngày, mặt trời lên cao, đỏ rực như một trái cầu lửa khổng lồ thiêu cháy vạn vật. Nhưng cuối cùng, tôi rất vui mừng vì đã hoàn thành công việc vào lúc bình minh.
- Dịp may thường đem đến cho chúng ta những cơ hội rất ít khi lặp lại lần thứ hai. Con đi kiếm việc làm nhưng không ai chịu thuê con cả. - Anh có một mong ước rất tốt đẹp khiến tôi rất thán phục.
- Ông ta được cho là người giàu nhất ở thành Babylon đấy! – Bansir buột miệng. Nhưng có một điểm quan trọng mà các bạn thường không biết, hay không nghĩ đến. Tôi vừa mới cưới vợ.
- Bạn thân mến, ai là người có thể lên kế hoạch chi tiêu cho bạn? - Bệnh mẹ tôi lại trở nặng. - Thần e rằng, số vàng đó đã rơi vào trong túi của một số ít người rất giàu có ở vương quốc của chúng ta.