Pppe 013

Địt em gái cực ngon của người yêu

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mùa xuân năm 1938, tôi đến bán ở gần Versailles [7]. Nếu chúng ta muốn "làm những nghĩa cử tốt đẹp cho kẻ khác - như Dreiser đã khuyên - thì chung ta hãy làm mau đi. Và khi thấy không thể trách móc hay doạ dẫm, đay nghiến để họ thường lại thăm mình thì bà "lên cơn" đau tim.

    "Bây giờ con mới biết lòng yêu nước không đủ làm tinh thần con thư thái trước chết. Ví dụ như định để một giờ đào hầm ra, nửa giờ san phẳng đống tuyết, mộtt giờ chêm đống thùng xăng cho được vững, một giờ đục những ngăn chứa sách trong bức tường hầm đựng thức ăn và hai giờ để thay một cây ngang gẫy trong chiếc xe". Muốn tránh sự mệt mỏi và những nỗi ưu phiền, ta phải biết tĩnh dưỡng ngay khi thấy mình sắp mệt.

    Không bao giờ các người lại thăm viện. Mỗi ngày tim bạn bơm vào các hồng quyết quản một số máu tổng cộng có thể chứa đầy một thùng nước to bằng một toa xe lửa. Trước hết, nếu có thể được, xin bạn rán lựa nghề mà bạn yêu.

    Ông Larwrence Jones tiếp tục nói, với giọng thành thật và cảm động, ông nói để biện hộ không phải cho thân ông, mà cho chính nghĩa đang theo đuổi. Những người chung quanh tôi trìu mến những người tàn tật như tôi, thì ít ra tôi cũng phải trìu mến lại họ chứ!". Bỗng tôi thấy trọng tài đưa tay Tunney lên, nhận rằng y đã thắng: Tôi không còn vô địch nữa rồi! Tôi xuống đài, về phòng thay đồ, dưới mưa lạnh [19] và rẽ đám khán giả mà đi.

    Bà mẹ chồng tôi một hôm kể cho tôi nghe cách bà dạy dỗ con cái. Tôi sẽ không lười nghĩ nữa. Một đêm lạnh lẽo về tháng mười ít lâu sau khi Nam Bắc chiến tranh kết liễu, có người đàn bà nghèo đói lang thang, thất thơ thất thiểu trên đường đời, tên gọi Glover đến Amesbary.

    Buổi sáng, cô đếm xe bữa ấy biên được bao nhiêu tờ, rồi buổi chiều cô rán biên được nhiều hơn. Bạn có thể đóng góp những số tiền nhỏ để bảo hiểm về mọi thứ tai nạn được. Một tối, tôi vặn vô tuyến điện và nghe thấy một câu kỳ cục.

    Vậy mà Thượng Đế vẫn nuôi chúng. Ngồi trên xe điện, bà ta bắt đầu tưởng tượng thêu dệt trong óc những khung cảnh về đời tư của một vài hành khách cùng đi chuyến xe với bà. Vậy ông ta có may mắn thì sống dược khoảng 14 năm nữa thôi.

    Không có cái gì nên thân hết. Tôi tập quên đi dĩ vãng và không nghĩ tới tương lai nữa. Lời vu cáo ấy, cố nhiên hoàn toàn bịa đặt.

    Lúc nào cũng lo sợ không yên. Bạn nên cầu Trời đừng bao giờ bị bệnh thần kinh thác loạn vì không có nỗi đau đơn vật chất nào có thể ghê gớm hơn nỗi thống khổ của một tinh thần hấp hối hết. Nếu bạn không ngủ được thì bắt chước ông Samuel Untermeyer: ngồi dậy đọc sách hoặc làm việc cho tới khi buồn ngủ.

    Ông đọc sách và nhiễm được thú nghiên cứu những vấn đề chính trị kinh tế và xã hội. Tôi cho những lời ký giả đó là phỉ báng riêng tôi. Không đầy mấy tuần sau tôi thấy vui vẻ và treo ở cửa buồng tôi một tấm bảng, cấm không cho hai người vào thăm một lượt.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap