Bạn chưa có cơ hội đọc những tác phẩm của Freud nhưng nghĩ ông ta tin vào sự lí giải được các giấc mơ cũng đúng. Bạn chẳng biết phải làm gì nữa. Tôi đỗ đại học, không tính điểm cộng do bác chuyển hộ khẩu cho từ Hà Nội về khu vực ưu tiên thì thừa ra năm điểm rưỡi.
Người ta trải qua là thôi, hiếm khi đọng lại. Ông thấy mắt nàng ngân lên những tia sáng kỳ lạ. Rất tiếc, tôi ạ, biết đâu tôi là một độc giả tồi.
Trinh sát phán đoán: Người quen. Không thể nói một cuộc sống là lành mạnh khi nó đầy định kiến và ngộ nhận về tính chân lí của những định kiến ấy. Cặp giò kia phàm tục quá.
Sáng nay 8 giờ bạn dậy. Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá. Tác phẩm Bật dậy nào.
Vì có lẽ ông ta có một sự thân quen với tiềm thức của mình. Tôi thương chúng vì chúng bị thời đại xô đẩy, kích thích đến sự phá luật trước khi học luật, trước khi có được một bản lĩnh và suy nghĩ chín chắn về tự do và khuôn khổ. Để tạo được phương án phòng tránh và chống lại những kẻ thù chung (khi nhìn thấy kẻ thù chung thì con người mới biết gần lại với nhau) là nhiều thảm họa mà vũ trụ kỳ bì và loài người đầy hiếu động lúc nào cũng có thể nhỡ tay gây ra.
Rất có thể bạn sẽ muốn văng tục. Dù mỗi ngày lại nảy nòi ra đủ thứ để viết, mỗi lần đọc lại lại muốn viết khác. Tôi từng sợ sự ra đi, sự kiếm tiền, bon chen sẽ cướp mất thời gian mình giành cho tranh đấu, tranh đấu bằng cách viết.
Nữa, ta đang viết những điều bình thường thì nhoáy một cái là xong này với một sự nỗ lực đầy khó chịu và đau đớn của đầu óc quá tải đâm chậm chạp. Sau hai tuần (chỉ làm ngày chẵn còn ngày lẻ ngủ li bì), bà chị, sếp, ký cho trưởng phòng phát cho tôi một tờ giấy lĩnh lương: 200 nghìn. Không phải sáng nào cũng nghĩ ra cái để viết hoặc muốn viết hoặc không muốn cũng viết như sáng nay.
Nhưng nàng vẫn lắng nghe. Chắc là có những đôi mắt du lịch nhìn ra xa xăm. Đó là mong muốn hết sức chân chính và cũng là mong muốn của bạn.
Họ mang lại cảm giác ấm áp và thân thiện. Cần quái gì sự thật và lí do. Cả nước mũi, chảy dài qua môi, rỏ xuống tong tỏng.
Dù sao, với những tâm hồn, chưa chết đã là một cái may. Hơi tiêng tiếc không tập từ mấy tháng trước. Những cảm giác cay đắng và kiêu hãnh lẻn vào tuổi thơ tôi từ rất sớm và âm thầm sinh sôi.