Bố thì có phương pháp khuya rồi còn để đèn, vào nhắc không được, bố tắt luôn áptômát. Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm. Bác đã ra tay thì bật dậy nào.
Nên không ai có lỗi. Họ phải thay đổi chúng thì may ra họ mới có thể đi tiếp những bước nhận thức, gạt bỏ sự đinh ninh với những quan niệm mơ hồ. Mọi người bảo bạn hiền lành.
Cái gì cũng trôi tuồn tuột. có đứa nói bệnh viện này chữa cho bộ đội rồi mới đến lượt dân Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại.
Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi. Lại là phá vỡ tất cả, bất chấp luân thường đạo lí mà chẳng bao giờ biết mơ. Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí.
Không biết bác có nhớ chuyện này không. Tập hợp lại rồi, một hôm trong bữa ăn trưa, có hai cậu xích mích, một cậu không thích cậu kia ngoáy mũi, cậu kia cứ ngoáy, thế là xông vào đánh nhau. Không hẳn, đó chỉ đơn thuần là một phong cách hình thành trong việc đối diện với xã hội.
Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người. Những phiến đá cũng thật êm, mời gọi ngả lưng. Mọi người đều gọi đó là thói chậm chạp, sức ì, thiếu bản lĩnh.
Chỉ một tiếng quát lại thôi, chúng sẽ run bắn vì bất ngờ. Rất nhiều con người suốt đời sống cho người khác nhưng về mặt lịch sử thì chỉ là hai tay đẩy bánh xe từ hai phía đối diện với những lực tương đương. Tốt hơn là nên nhập vai.
Tôi chẳng biết nghĩ đến ai… Thôi nhé, cất ngay đi. Ngoài những người trong gia đình thì bạn hầu như không tiếp xúc với giới này.
Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này. Về sau, nàng là một cái gì đó mà tôi dựa vào, tôi kiếm tìm mỗi khi đến lớp. Mà không, lúc ấy, có lẽ im lặng là hạnh phúc.
Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ. Bây giờ ít thấy người ngủ dưới mái hiên. Chỉ có viết và là một tài năng lớn thì anh mới có một thứ danh tiếng và uy lực tương đương quyền lực.