Công Tôn Tiệp thất kinh rút kiếm nói: "Tôi công nhỏ mà ăn đào, thật không còn mặt mũi nào sống?” nói xong cũng tự vẫn. Nếu như anh thừa cơ nói vài câu nói tốt thì người đó sẽ phiêu diêu tiên cảnh, có cảm giác tri ngộ, cho anh là "người hiểu lòng tôi", thậm chí bất giác than rằng "hiểu tôi trên đời này chỉ có một mình anh". Đó là pháp bảo được sủng ái vinh hoa lâu dài.
Đây là một phương pháp đe dọa thượng thặng. Rồi ông nghĩ ra một cách nữa là làm đồ hộp đậu. Trọng chữ tín là phương pháp xử thế khiến cho người đời vĩnh viễn ca tụng.
Đoạn thứ hai là kể chuyện cũ, hồi tưởng những tình cảm xưa. Bà vừa khóc lóe, vừa đấm cửa xin tha thứ, thừa nhận do một phút nhẹ dạ phạm sai lầm và nhắc lại nhưng lời thề non hẹn biển của họ khi xưa . Lúc bấy giờ quan trọng nhất là học được cách "bò dậy".
Hóa giải không có kỹ thuật vạn năng mà tùy trường hợp. Vừa kết thúc chiến tranh với Đan Mạch, Bitmark lập tức sách hoạch đánh áo. Chu Nguyên Chương được phong làm Ngô Quốc công dưới cờ Tiêu Minh Vương.
Trong phim Vòng hoa dưới chân núi có một nhân vật là "hổ tướng” là một hình tượng bộc trực, khảng khái, đáng yêu. Lâu ngày ông ta cảm thấy vô vị, bèn thay đổi thái độ, không còn cao ngạo nữa mà đi lại chuyện trò bình thường. Khi bàn về quan trường phong kiến, ông nói: “ De doạ là một động từ trực tiếp.
Gia Cát Lượng giả vờ không nghe thấy, nói với Lưu Bị: ! Mã Siêu trí dũng song toàn không ai địch nổi, chỉ có thế đến Kinh Châu gọi Vâi?t nam Trường về mới có thế đối địch mã Siêu được. Dân Cứ Sào phải ăn vỏ cây, rễ cây, cỏ, chết đói không ít, quân lính cũng đói không còn sức chiến đấu. Loại nói ngược này là lừa dối, phải thực hiện sao cho không lộ liễu mới có tác dụng, làm sao cho đối phương không nắm được ý đồ thật của anh.
Bây giờ tôi may mắn giải quyết được. Về phương diện chiến thuật, quan niệm cốt lõi của luôn Tủ là: "Binh giả, quỷ đạo dã" (việc binh là gian trá). Roosevelt cũng lại dùng kế sách đó ép chính phủ Colombia.
Bị người khác dìm xuống là điều khổ não cho nên cấp trên của anh bị anh vượt mặt là điều đối với anh không những là xuẩn ngốc mà thậm chí sản sinh hậu quả chí mạng. Quân Hoàng Cân ngày càng siết chặt vòng vây. Hổ có thể là một tổ chức hay một hiệp hội mà mộng tưởng giống thư của anh.
Hai ví dụ trên cho thấy tìm hiểu ý đồ của đối phương là điều vô cùng trọng yếu. Nhiều thương nghiệp thích dùng danh nhân quảng cáo không ngại tốn nhiều tiền. Khi đáp từ, ông đã không dùng những sáo ngữ vô vị thường dùng.
Còn nếu nói với một người: "Thôi, đừng đánh nhau nữa!" thì lại dễ bị hiểu nhầm là thiên vị, người không được khuyên sẽ cho anh là đồ súc sinh. Bọn tặc thần thường xuất hiện dưới bộ mặt trung thần khi đối diện với hoàng đế, tỏ ra trung thành hơn ai hết. Thân tại quan trường, nhiều khi phải "rửa trôn" cho cấp trên, hiệu quả cũng bằng "vỗ mông ngựa".