Lát sau Sinatra có vẻ như tình cờ bước lại gần bàn của Don. Do vậy, tôi phải luôn tự hỏi rằng cử chỉ, điệu bộ của tôi khi trò chuyện có là đặc trưng của riêng tôi hay không. Larry King, anh sẽ phụ trách chương trình Larry King Show.
Ai nấy đều gật gà gật gù. Chỉ có năm từ, rõ ràng, rành mạch: Đây là nghề phát thanh! Có điều nếu Bill là người nói chuyện vô vị và nhàm chán, thì Stacey chắc sẽ khó tha thứ cho bạn! Bởi vậy tốt nhất là nên tự mình xử lý tình huống tế nhị này.
Quan điểm của ông có cơ sở dựa trên những nghiên cứu khoa học lẫn những suy nghĩ sâu sắc. Trong thời đại tai nghe mắt thấy như ngày nay, một bài nói sẽ được phát huy tác dụng gấp nhiều lần nếu sử dụng những hình ảnh minh họa kèm theo như là băng rôn, biểu ngữ, đồ thị… Tôi từng nghe một giáo viên tiếng Anh kể một câu chuyện về một thanh niên khi nhận lá thư của người bạn.
Nếu tôi có tật nói lắp, tôi cũng không ngại nói với bạn rằng: Xin chà-à-o! R-r-ấ-t vui đ-ư-ợ-c-c làm quen v-ới bạn! T-t-ê-n của tôi là Larry King. Bởi khi lắng nghe tôi sẽ học hỏi được rất nhiều. Chẳng hạn như việc tặng quà.
Đến câu cuối cùng thì đám đông vỡ lẽ cười phá lên: Tôi đã bị rớt xuống dưới sàn sân khấu, quý vị đừng lo, không hề hấn chi cả. Sau buổi lễ, tôi được mọi người khen ngợi. Tương tự, hãy cẩn thận với các từ quen dùng mở đầu câu như: cơ bản là (basically), nói chung là (generally), dù sao (anyway), hy vọng là (hopefully)… Một hôm nào đó đang xem bản tin buổi tối trên truyền hình, bạn thử chú ý xem mình có nghe người phát ngôn viên liên tục nói những từ này hay không.
Có thể bạn đã biết chuyện này rồi, nhưng tôi vẫn sẽ kể. Tôi thích được nói điều đó với tất cả mọi người. Tôi luôn thích mời ông trở lại chương trình của tôi.
Đây là cách lập tức thu hút sự chú ý của khán giản, vì những gì bạn nói nằm ngoài dự đoán của họ. Cha đã mất ba năm về trước. Tôi không hề quan tâm đến chuyện tiền bạc.
Được nói chuyện với một con người từng trải và có kiến thức rộng như Harry Truman thật thích thú! Nếu bạn tới chơi nhà ai đó thì hãy quan sát những vật trưng bày, những đồ kỷ niệm, sau đó thì… Alê, cười tươi như hoa với chủ nhà, và bắt đầu câu chuyện. Những diễn giả nói giỏi nhất thường là những người thích châm biếm về mình nhất.
Bí quyết đầu tiên này rất thường thấy ở những người thành công trong việc ăn nói. Bạn không có tiền ư? Tôi sẽ nói miễn phí. Thế là gần cuối chương trình, khi tôi nói lấp lửng về vấn đề này thì đùng một cái, Perrot nói rằng ông ta sẽ ra tranh cử tổng thống nếu được bỏ phiếu trên khắp 50 bang.
Khán giả biết tôi cũng như họ, tôi đâu có biết phần cuối của bản tin kia là gì. Thực tế minh chứng rõ ràng điều này. Nguy thật! Bạn có nghĩ rằng chúng ta cũng cần có trách nhiệm về điều này không?