Nếu không phát cho bá tính nghèo đói thì khi quân địch đến cướp lấy hóa ra giúp cho quân địch hay sao! Các tướng lĩnh đều đồng tình. Mô thức tư duy là "việc nhỏ" chứ không phải nhìn đâu cũng thấy gươm đao. Bấy giờ bí thư thị trấn đến hiệu dược phẩm nói với chủ hiệu: "Có việc gì thì thương lượng, kêu la om sòm không giải quyết được việc gì đâu.
Không khéo bất thành khôn. Các thuộc hạ của Liêm Phạm muốn phát lệnh cầu viện. mềm tình giữ thể diện cho chồng, thấy bạn đến bèn lập tức dừng lời nhưng vẫn chưa có lối thoát.
Có câu nói rằng: "Hại nhân khi tâm bất khả hữu, phòng nhân chi tâm bất khả vô" (không nên có lòng hại người, nhưng không thể không có lòng đề phòng người" . Càn Long nghe xong cả cười cho quả là như thế. Ông Giáp suy nghĩ hồi lâu, bèn nói một câu vô thưởng vô phạt: “ Nếu quả như thế thì ông Bính đáng trách".
xin chị chớ làm như thế!” Tư Mã Phiên tuy rất bất mãn nhưng nhất thời bất lực. Nói xong bèn rút đao ra.
Bà cụ nghe nói là thuốc giả có thể đòi tiền lại, tại sao không mua mấy hộp về cho hàng xóm dùng thử. Cần phải nhanh chóng biện giải hay thay đổi ngôn ngữ ôn hòa hơn đó thật không phải là phương pháp tốt bởi vì đối phương cho là trong ]òng anh nghĩ như thế nên nói ra như vậy. Một công ty Mỹ sản xuất "Bảo linh mật bán không chạy.
Khi Lý Thắng nói chuyện với ông, ông cố ý thở hổn hển, nói không nên lời. Ban đầu phủ quân cho là anh ta không chịu nổi nóng bức của địa phương sau thấy anh ta phóng túng vô lễ bèn nổi giận, liếc xéo dùng phản ngư châm chọc anh ta. Mọi người đều có thể tùy tiện dẩu môi làm trò cười.
Có một thầy giáo nói với cậu học sinh được điểm xấu: "Thực khó tin anh lại được điểm số như thế ?” Nếu chỉ đơn thuần cung cấp thông tin thì ngươi máy cũng làm được, nhưng câu: "thực khó tin" thì người máy không nghĩ ra được. " Đại Ngọc nghe nói bèn trừng mắt ngồi dậy cười bảo ràng: "Anh thật là thiên quỉ tinh" trong mệnh của em! Hãy gối chiếc gối này. " Cả nhà bà Lô nghe xong đều cảm động cầm tay ông nói rằng: “ Không nên trách mẹ cháu, không nên trách mẹ cháu!".
Hài hước càng giỏi thì càng giống như ngu. Mọi người đều đồng cảm khó chịu khi tiếp xúc lần đầu tiên mà đối phương đứng đối diện với mình. Anh thấy nhãn thần của họ nghệch ra, môi hơi trắng bệch ra chứng tỏ họ hết sức sợ hãi vấn đề anh đang đặt ra.
Hoàng đế Gia Tĩnh mê tín đạo giáo. Đặng Tiểu Bình nói: "ông ấy đúng mà không nên nói với cha bà như thế đúng không?” - Ti nhi kiêu chi: Làm ra vẻ nhút nhát để cho kẻ địch thêm kiêu căng.
Nếu to tiếng đe dọa thì đối phương có thể không sợ mà lại cho là chỉ dọa mà thôi . Nếu hỏi khách lạ như thế lại càng là mạo muội. Tề Cảnh Công nói: "Kim đào rất hiếm có, Thúc Tôn đại phu nổi tiếng thiên hạ hãy ăn một quả" Thúc Tôn từ chối nói: "Tôi làm sao bằng tướng quốc Yến Anh được.