Được một lúc thì có người kéo chăn khỏi người bạn. Còn nếu nó tương đối đúng thì chúng ta cùng suy luận tiếp… Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót.
Chúng tôi đi tiếp đến 2 phòng xông hơi khô ướt và 2 bể sục nóng lạnh. Người ta có chuyện để bàn tán về ông chủ tập đoàn nổi tiếng chết vì đột quỵ. Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về.
Giấc mơ cũ rồi mà. Không còn đơn thuần là trò chơi đơn giản hay niềm tò mò thô kệch. Học tốt và nên người? Là một nhà thơ thiên tài và để có được danh hiệu ấy, bạn phải âm thầm nhẫn nhục trong nhiều năm, như thế đủ chưa? Bác gái nói Bác chỉ cần cái danh tiếng.
Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán. 5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man… Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy.
Vừa nãy bác bảo hôm nay phạt cháu không được về. Phát thanh viên cười: Người ta quan niệm dự báo là phải đúng. Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai.
Và người lấy lần thứ nhất lại thêm dằn vặt. Nhưng không bảo được cái đầu nó nghỉ. Lặp lại, tôi khóc vì sự thông minh và chủ quan của họ khiến họ không tiến được gần tầm nhận thức của tôi.
Tất nhiên, chỉ có một số điểm tương đồng. Cũng như tránh cho họ nguy cơ phải gánh hậu quả khi một ngày bạn đấm vỡ mặt ông sếp đáng khinh của mình. Sẽ là đê tiện khi đòi hỏi lòng bao dung cho sự kém cỏi trong nghệ thuật.
Cái nồi inox đen sì. Không phải ai cũng ít ngộ nhận… What I fell what I know never shine through what Ive known
Nó dễ là một cú sốc nếu không chuẩn bị kỹ. Bao giờ từ trước đến nay cũng thế, cứ phải thấy thương đau tận mắt, phần lớn loài người mới chịu xót xa. Sáng nay 8 giờ bạn dậy.
Mà thản bởi vì lòng cần thản. Thi thoảng chúng bay rợp trời. Là tỉ mẩn, là ào ào.