Vậy nguyên nhân của chứng thần kinh thác loạn là gì? Không ai biết được đủ hết. Thử suy xét việc đó xem nào. Barmack đăng ở tạp chí Tâm lý báo một bài trong đó ông báo cáo vài thí nghiệm về sự mệt nhọc do buồn chán gây nên.
Nhưng sức học quá thô thiển của ông không xứng với một địa vị khó khăn như vậy. Con phải bỏ hết oán hận, hết ý nghĩ chua chát đối với bất cứ ai". Kinh nghiệm, hoàn cảnh, di truyền đã tạo ra sao thì ta phải vậy.
Những bệnh đó là những bệnh đặc biệt của hạng người luôn luôn sống một đời gay go, ồn ào, rộn rịp. Vậy nếu bạn đọc cuốn sách này mà muốn có ích lợi chắc chắn, lâu bền, thì bạn đừng nên tưởng rằng đọc qua một lần là đủ. Ngoài ra, tôi thường được mời đến dự những bữa tiệc kéo dài đến khuya, hoặc khiêu vũ hay cưỡi ngựa dạo dưới ánh trăng.
Ngày nào cũng vậy, mưa cũng như nắng, đi đủ ba lần, qua đủ bốn, năm con đường quanh đây. Tôi ghi những nơi mà vợ con binh lính có thể lại ở tạm và đáp những câu hỏi về gia quyến của họ. Nhưng mỗi lần nói trước đám đông, tôi can đảm được thêm một chút.
Nhưng một ngày kia, khi tới lục tuần, ông ngó xuống tấm thảm ở trên sàn nhà thì. mà "nếu không" nghĩa là chết chắc chắn. Chẳng hạn, mua một ngôi nhà ở ngoại ô, vì theo họ, đâu có tốn hơn là mướn phố? Rồi tậu xe hơi, sắm đồ đạc, quần áo mới.
Có thể rằng tôi không theo đúng chương trình ấy nhưng tôi cũng phải lập nó. Chúng ta chẳng giống cây khổng lồ trong rừng đó ư? Chúng ta chẳng thường vinh quang thắng được những cảnh sấm sét, dông tố, trời long đất lở trong đời để rồi bị những nỗi lo lắng lặt vặt nó diệt đó ư? Những nỗi lo lắng lặt vặt ấy có khác chi những con sâu nhỏ kia mà ta có thể bóp bẹp giữa hai đầu ngón tay không? Nào là hầu hạ chúng khi chúng bị bệnh ban, bị quai bị, hoặc ho gà; nào là nuôi nấng chúng hàng năm, nào là giúp cho một đứa học trường thương mại, nào là gã chồng cho một đứa khác.
Rồi ông ta tự nghĩ: "Xà bông tốt, giá không đắt, vậy ế do ta". Nhờ có nó tôi sẽ tránh được hai nạn này là: hấp tấp và do dự. Càng cận ngày, tôi càng đau đớn cho thân phận.
Hồi đó bà tưởng sẽ tàn tật tới mãn đời. Tổng thống Lincoln và Tổng thống Washington đều phải vay tiền để đi tới Bạch cung, khi mới được bầu làm Tổng thống. Nếu tôi đã thành thật với mình thì cái tủ của tôi nay chắc đã đầy nhóc những tập: 'S.
Từ đó ông muốn cử động phải ngồi trên chiếc ghế có bánh xe. Nghĩ lại cái ngày ghê gớm mà tôi tự tử, tôi muốn la lớn: "Đừng! Đừng! Những ngày đen tối nhất đời ta không lâu đâu - tương lai tới. Chính Gilbert và Sullivan điên như vậy.
Về sau chàng lại được Anh hoàng phong tước và khi mất người ta viết hai cuốn sách dày 1. Đô đốc Byrd sống cô độc ở đó trong năm tháng,. Khi tới tỉnh Joe - một châu thành 60.