Chỉ có một cách để giữ danh dự là làm cho chúng chùn bước. Chào chị, em cảm ơn, đi ra. Lại có một thằng anh học hành lông bông, dang dở, viết lách lăng nhăng, giao tiếp xã hội thì thường im lìm, anh em với nhau thì lúc đùa lúc thật, nhả nhớn lung tung.
Điều này rất dễ hiểu và càng dễ hiểu hơn khi đây đang là thời đại của sức mạnh trí tuệ. Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu. Ai dẫn đi đâu thì tôi đi…
Bác tận dụng thể hình to cao, kinh nghiệm trận mạc lâu năm, xoay người che bóng. Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau. Những bức tranh thật sự có lẽ hắn giấu ở một nơi khác cho riêng mình.
Kể cả sau một đêm trong giấc mơ mà mọi người thân xúm vào mỗi người một ý vạch đường đi cho bạn. Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy. Trên đó, bệnh nhân, bác sỹ, y tá… đi đi lại lại.
Những bản sao của sự quỷ quyệt và tàn độc. Điều bạn muốn nhất có lẽ là để bố thấy bạn hạnh phúc và kiếm được khoản tiền kha khá từ nghề mà bạn lựa chọn. Xem trang 16 cuốn NGOÁY MŨI tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh (nếu có)
Chúng giúp ta góp nhặt được một số thứ thú vị. Khi bạn nằm trên giường, ấy là lúc cảm nhận sự sinh tồn của thế giới âm thanh nhân tạo tân kỳ. Chả nghĩ nhiều cho ai được.
Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác. Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng. Nhiều cái oan mà chán không thể mở miệng ra rửa được.
Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại. Tôi ủng hộ mà tôi lại ngồi co chân trên xe máy dưới lòng đường? Muốn lên vỉa hè ngồi cho yên tâm lắm chứ. Và cứ nửa giờ thì boong một phát.
Chẳng có gì đang ràng buộc ông cả. Chiều nay bạn đi đá bóng với thằng em về. Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra.
Khi hắn thấy hắn không thể vượt qua hoặc không có ham muốn vượt qua. Nhà văn ngồi lại một mình. Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế.