Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Còn James lại chẳng có thời gian. Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà.
Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn!
- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Vì thế, anh bắt tay vào chuẩn bị thật kỹ những phạm vi yêu cầu đối với từng công việc trước khi giao việc cho họ.
- Cậu hãy ngồi xuống đi. Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh:
James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. Anh cầm lấy cây bút lông, rồi vừa huýt sáo vừa liệt kê ra những lợi ích có được nhờ ủy thác công việc hiệu quả.
Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
Những điều cậu nói có ý nghĩa làm thay đổi không chỉ cuộc đời tớ mà còn tạo ra những ảnh hưởng tốt đẹp đến nhân viên và cả gia đình của tớ. Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại. Và, thật ra tớ cũng đã gặp một chuyện tương tự như thế này.
Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. - Giờ thì tớ hiểu rồi.
Nhưng khi tớ hỏi vì sao cô ấy lại tự quyết những điều không thuộc thẩm quyền của mình và liên hệ với những người đó mà không hỏi ý kiến tớ, cô ta cho rằng dựa trên những gì tớ đã dặn dò thì cô ta có toàn quyền quyết định đối với dự án đó, và cô ấy có thể làm bất cứ điều gì cần thiết để đảm bảo dự án được thành công. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Anh cũng muốn tỏ ra tế nhị để không làm cô bị thất vọng, nhưng quả thật kết quả hoàn toàn khác với những gì anh mong đợi.
Nhưng khi tớ hỏi vì sao cô ấy lại tự quyết những điều không thuộc thẩm quyền của mình và liên hệ với những người đó mà không hỏi ý kiến tớ, cô ta cho rằng dựa trên những gì tớ đã dặn dò thì cô ta có toàn quyền quyết định đối với dự án đó, và cô ấy có thể làm bất cứ điều gì cần thiết để đảm bảo dự án được thành công. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.