Tôi không muốn để vàng nằm im trong túi, cho dù tôi cũng rất sợ gặp phải những rủi ro, bất trắc. Phải là nước mát đấy, vì trời đang nóng mà. Những kẻ đầu đảng bị giết chết, còn một số khác trong đó có tôi bị dẫn về Damacus bán làm nô lệ.
- Anh đã gợi ý cho chúng ta một đề tài thảo luận rất hay. Và bởi vì tôi biết cách đạt được điều đó nên nhà vua đã yêu cầu tôi truyền dạy cho tất cả các bạn. Hạ thần sẵn sàng truyền dạy những hiểu biết của mình cho tất cả mọi người.
Đêm ấy ông không ngủ được. Qua việc hợp tác làm ăn với những người này, con đã rút ra nhiều bài học sâu sắc cho riêng mình trong việc đầu tư vàng an toàn và mang lại lợi nhuận cao nhất. Họ đều là những người khôn ngoan và luôn biết cách sử dụng vàng sao cho có lợi nhất.
Khi người con được hai mươi tuổi, người nông dân đến gặp người vay tiền để hỏi thăm số tiền của mình. Mà muốn vậy thì ngay khi đặt ra cho mình một nhiệm vụ, tôi phải xem mình có khả năng thực hiện trọn vẹn nhiệm vụ đó hay không. Do đó, ông ta đã đặt cược một món tiền lớn cho bất cứ ai có ngựa chạy nhanh hơn con ngựa của mình.
– Ông chủ của tôi đánh giá đúng năng lực của tôi, nên đã cho tôi làm quản lý. Khi hai người cùng bước vào nhà, ông cố ý bước theo chân ông Arad Gula giống như người nô lệ theo sau người chủ của mình, nhưng ông ấy không chịu. Nói xong, ông Algamish cầm lấy những tấm thẻ đất sét và ra về.
Nghe thế, người nông dân rất hài lòng và bởi vì đứa con vẫn chưa cần đến tiền nên anh ta để người vay tiền vay tiếp số tiền đó. Bấy giờ, điều này đã trở thành thói quen hàng ngày nên tôi thực hiện không mấy khó khăn như trước. Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”.
- Nhưng không chia sẻ điều này với cả những người thân trong gia đình, liệu anh có làm được hay không? Bức tường thành bao bọc hoàng thành thường cao hơn bức tường thành của vương quốc. - Nhưng tất cả số vàng mà chúng ta đã từng chi ra để thực hiện các công trình đó nay đi đâu cả rồi? – Nhà vua Sargon hỏi lại.
- Vậy thì bây giờ cậu hãy chứng minh điều đó đi. Chiếc nhẫn này của một người chủ trang trại, tôi thường mua các tấm thảm do bà vợ ông ấy dệt. "Ngày ấy, tôi vẫn còn rất trẻ và đi làm thuê giống như các anh.
Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc. Tuy nhiên, vua Nabopolassar đã mất trước khi nhìn thấy công trình hoàn tất. - Không phải như thế đâu! – Ông Algamish từ tốn trả lời.
Vì vậy, tôi vui lòng cho anh mượn mươi đồng tiền vàng nếu anh bảo đảm với tôi rằng, anh có thể hoàn trả lại cho tôi trong thời gian sớm nhất". – Công việc đã giúp ông cháu gặp gỡ với nhiều bạn bè. Nhưng các bạn cần lưu ý rằng, mỗi khi túi tiền của mình rủng rỉnh được một ít tiền, thì những ham muốn mua sắm, tiêu pha của các bạn sẽ trỗi dậy.