Đáng ghét thật, làm mình chờ cả ngày, chả thấy hơi hám gì cả đến tận khuya lắc mới chịu gửi tin chúc mừng. Khói Đen bốc lên nghi ngút bất kể ngày đêm tựa như những sợi dây leo bắt trên trời. Tôi hiện đang là sinh viên … chuyên ngành thiết kế.
Nhưng trong mắt người lạc quan thì chúng lại là hai yếu tố bổ khuyết lẫn nhau, tạo môi trường sinh thái hài hòa khiến vạn vật tồn tại và phát triển. Lòng Ghét thấy cũng nguôi ngoai ít nhiều, đi thêm một đoạn, Ghét đến một khu vực mà cây cối thưa thớt hơn, có lẽ đây là nơi sinh sống của những loài linh trưởng lớn. Không biết đôi chân đã mệt mỏi ấy rồi sẽ đi về đâu nhưng cầu mong rằng những tấm lòng nhân ái này sẽ luôn dõi theo bước chân của cụ bà đáng thương và những người đồng cảnh ngộ.
Tuy không bị gò bó thời gian hay phải đến trực tiếp công ty như những công việc khác nhưng áp lực của Châu Anh không hề nhỏ. Ý chí luôn đóng vai trò quyết định. Ba biết không, mỗi lần ba mẹ cãi nhau, con rất buồn.
Lẹt xẹt… Lẹt xẹt… Vẫn tiếng chổi quen thuộc của chị Lụa - công nhân của đội vệ sinh thành phố, chỉ khác một điều đêm nay là đêm giao thừa. Mỗi khi được nhìn ngắm con mình chơi đùa vui vẻ mọi mệt mỏi và phiền muộn trong chị đều tan biến hết. Người ta nói “kẻ thù lớn nhất của chúng ta là chính mình” và “chiến thắng vĩ đại nhất chính là chiến thắng bản thân” vì thế đối mặt với những khuyết điểm của chính mình là cách duy nhất để bạn vượt qua chúng.
Dưới mắt của người bi quan, chúng là hai khái niệm hoàn toàn trái ngược nhau, phủ định lẫn nhau. Sao lại vậy chứ, tại sao?! Châu Anh luôn phải đối mặt với việc phải đầu tư nhiều thời
Có lẽ cũng có một chút may mắn, tôi nhận được khá nhiều tín hiệu phản hồi từ dòng tin này. Miệng hôi sữa nhưng họng hôi cồn. - Thằng bò! Ăn cỏ đi mày! Suốt ngày thơ với chẳng thẩn.
Thật vậy, ba Chip hết mực yêu thương cô, dù ít khi ông biểu hiện điều đó ra mặt. Mỗi khi được nhìn ngắm con mình chơi đùa vui vẻ mọi mệt mỏi và phiền muộn trong chị đều tan biến hết. không có trái tim mềm thì không có bờ vai rộng, không có dại khờ ngốc thì nào đâu có vụn dại thương.
Vì Chíp nghĩ tụi nó không đáng cho mình phải phí lời. “Ngẫm là sự chiêm nghiệm về cuộc sống dưới cái nhìn ngược, đó có thể sự phá cách, cường điệu hóa trong tư duy, sự đối lập với những chuẩn mực thông thường. Năm mới rồi, con không muốn mẹ phải đau mắt nữa!
Dù sao… mình vẫn muốn cô ấy được vui. Là người ít nói nhưng lắm lời. Tóm lại, bất cứ một công vệc gì cũng đều có cái giá của nó, không có công vệc nào là quá dễ dàng và thoải mái.
Năm mới rồi, con không muốn mẹ phải đau mắt nữa! Trên cơ thể một con người, Ghét là thứ mà ai cũng có, không ai có thể chối bỏ cậu ta bất kể người giàu hay kẻ nghèo, trí thức hay bình dân, lành lặn hay đau bệnh. Đi học là một bổn phận tưởng chừng vô đối nhưng nó lại thật xa vời với những đứa trẻ lang thang không người thân thích.