Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện. Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút.
James cảm thấy rất vui. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói.
Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Đôi lúc anh bị đau cổ hay thấy đầu mình đau buốt, và anh bắt đầu cảm thấy dường như không thể đảm đương nổi công việc hiện tại. - Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không?
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa.
Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.
Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt. Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ. Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ.
Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.
- Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. Suốt mười lăm năm qua, nhờ làm công việc huấn luyện và đào tạo các nhà quản lý, nhằm giúp họ phát huy tối đa năng lực của bản thân, tôi có dịp được gặp gỡ với những người đến từ nhiều ngành nghề khác nhau, nhu cầu và mục tiêu của mỗi người cũng rất khác nhau. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.
- Đây là những thắc mắc của tôi. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý.
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. James cảm thấy rất vui. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.