Nếu như họ không trả nợ được, vật họ đã mang thế chấp sẽ là của tôi hoặc tôi bán đi để lấy tiền bù vào số tiền tôi đã cho vay. - C các thần thánh đã hại tôi rồi. Nhưng điều này mãi mãi không thể thực hiện được.
Anh ta đề nghị người này giữ luôn phần lãi của nó đến khi đứa con được hai mươi tuổi. - Nếu họ vay vì mục đích làm việc kiếm tiền, thì điều đó vẫn có thể xảy ra và số tiền vay đó đảm bảo họ sẽ trả lại. – Mathon vừa nói, vừa cầm lên một đoạn dây thừng đã thắt thành gút.
Vậy thì, kính thưa tất cả quý vị, nếu muốn có một cái tên chung để gọi người cố tình né tránh hoặc không chịu làm việc nhằm đem lại lợi ích cho bản thân anh ta, thì các bạn gọi người đó là gì nhỉ? Bà Sira cho người đầy tớ gái đi nghỉ và bảo nhỏ với tôi rằng: Sau đó, tôi đem chúng bán cho các nhà giàu ở Babylon với giá cao hơn để lấy lời".
Tôi rơi vào một tình cảnh thật thảm hại. Babylon là một điển hình nổi bật của khả năng con người có thể đạt tới những mục tiêu vĩ đại, bằng cách sử dụng tất cả các phương tiện mà mình có được. Ông đã xuất sắc vận dụng các câu chuyện có không khí của thời kỳ Babylon cổ để minh họa cho những vấn đề mà ông đưa ra.
- Tâu bệ hạ, đó là một yêu cầu rất thiết thực. Bởi vì, cho dù anh ta đi vay mượn bao nhiêu đi chăng nữa thì vẫn không đủ để anh ta tiêu xài, và tất nhiên anh ta cũng không bao giờ Hai cặp mắt lờ đờ của hai con lạc đà bỗng nhiên mở to và sáng lên qua giọng hét của tôi.
Tôi nhìn vào khoảng không trước mắt. - Trước kia chúng ta hoàn toàn giống nhau. Mặt khác, ông nhìn thấy tương lai của mình rồi sẽ tương tự như cuộc sống của Arad Gula lúc bấy giờ.
Đêm ấy, ông lo lắng quá nên không thể nào chợp mắt được. Những ghi nhận của ông để lại đã giúp ích cho chúng ta rất lớn trong việc tìm hiểu những phong tục kỳ lạ, những đặc điểm đất đai phì nhiêu và mùa màng bội thu của các cư dân ở đó Một mặt, ông rất phấn khởi trước sự thành công ngoài sự mong đợi.
Tôi nhận thấy sự hiện diện của cuộc sống, của con người. - Ý kiến của ông thế nào, hỡi ông Arkad đáng kính? Bởi vì ông là người giàu có nhất ở Babylon, nên nhiều người thường bảo ông là con người may mắn. - Mỗi năm anh làm việc rất cật lực mà chỉ để dành được một đồng tiền vàng thôi ư?
Không biết bao giờ tôi mới đạt được ước mơ có được một cây đàn lia lớn hơn để có thể gảy nên những khúc nhạc mà tôi ao ước. – Cuối cùng thì anh cũng bị đánh gãy xương thôi. Tôi nghĩ đó là loại rượu ngon nhất mà lúc bấy giờ tôi có thể nếm được.
- Bất cứ ai cũng có thể bị biến thành nô lệ. - Tâu bệ hạ, đó là một yêu cầu rất thiết thực. Con nghĩ, có lẽ nào trong bản thân con có linh hồn của một kẻ nô lệ.