Nhưng thường thì chỉ một lát sau là cẩm nang này bị xếp xó, bởi chỉ cần nghe thấy một điều gì đó thú vị trong câu trả lời của họ là tôi lại đẩy câu chuyện sang một khía cạnh khác. Sam rất được lòng khán giả bởi anh luôn thân thiện và hiểu ý họ. Và tôi sẽ cố gắng làm hết mình, thật chí còn thích thú nữa chứ sao.
Chín giờ sáng, chương trình Don McNeils Breakfast Club đang được phát thanh bắt từ làn sóng của đài ABC. Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Một phong cách pha trộn và xoay theo tất cả những cung bậc tình cảm.
Nhưng chúng ta phải biết kiềm nén sự xúc động lại, để nói một cách chân thành, để bày tỏ tấm lòng với người bạn đã mất và chia sẻ nỗi đau này cùng người thân trong gia quyến Và cuối cùng, đi dự họp thì nhớ mang theo sự hài hước của bạn. Thậm chí ngay cả vợ của Sullivan cũng liên tục đưa tay lên dụi mắt.
Buổi sáng hôm sau, sếp Colonel Frank Katzentine gọi tôi lên văn phòng ông ấy và cho tôi một trận bão lửa. Bởi vì sao? Vì Bob bao giờ cũng nói chuyện một cách hết sức chân thật, tinh tế và hài hước. Còn nếu có giọng nói không hay thì sao? Bạn sẽ không bao giờ tạo được một ấn tượng tốt ư? Không đúng! Edwin Newman và Red Barber đều là những phát thanh viên sáng chói dù họ không có chất giọng tốt.
Ông ấy là một nhà thương thuyết giỏi với tính cương quyết trong từng lời nói. Không có gì khiến người ta cảm thấy khó chịu hơn khi suốt bữa tiệc phải nhúc nhích trong một cái bàn chật hẹp. Nhà văn Mark Twain từng viết rằng: Sự khác nhau giữa từ gần đúng và từ đúng thật sự là một khoảng cách lớn.
Hãy thể hiện sự nhiệt tình, lòng hăng hái của bạn đối với công việc. Giấc mơ của tôi đã trở thành sự thật! Tôi sẽ được làm ở đài phát thanh! Giọng nói của tôi sẽ được truyền đi trên làn sóng suốt ba giờ đồng hồ mỗi buổi sáng, và có thể thêm nữa vào buổi chiều. Khi kể câu chuyện này Sinatra đã làm cho khán thính giả cười vỡ bụng.
Shirley nhanh chóng thêm vào: Trong đó có cha mẹ, anh em, và ngay bản thân tôi. Thành công tốt đẹp, tôi đã tạo ra những tiếng cười rôm rả. Đó là tiếng đầu tiên và cũng là tiếng cuối cùng mà tôi nói.
Cha là người mà tôi gần gũi nhất. Không ai gọi Harry Truman là một nhà hùng biện vĩ đại cả. Hoặc những điều mang tính rất riêng tư và tế nhị.
Và thật tuyệt nếu bạn đang sống một mình, bạn có thể nói vô tư, nói sảng khoái… bất cứ lúc nào! Thỉnh thoảng tôi cũng hay làm như vậy. Trong một chương trình truyền hình ở Florida, tôi đã trò chuyện với một vị khách mời đặc biệt. Thứ nhất, người nghe khổ sở vì không hiểu nổi.
Một giọng nói rè rè ở đầu dây bên kia thốt lên, chậm rãi từng từ một: King hả? Boom-Boom Giorno đây. Tôi uống cà phê và thật nhiều nước để không bị khô cổ họng. Trong bất kỳ cuộc phỏng vấn hay cuộc trò chuyện nào (Phỏng vấn xin việc, phỏng vấn với giới báo chí, hay trò chuyện trên truyền hình…), hãy luôn giữ thế chủ động.