Họ bán vì mục đích thuế. ” “Giờ thì…” “Anh có thể ký vào đây, và chúng ta sẽ hoàn tất khâu giấy tờ. “À, em không thật sự thấy đói, vì thế, em về nhà và xem tivi.
Chẳng hạn, câu “Chúng tôi đã có một quãng thời gian tuyệt vờờời!” truyền tải sự sở hữu đối với những lời nói. “Anh chỉ phải chịu trách nhiệm với việc mình là ai lúc này thôi. v… Khi cần phải làm việc gì đó bạn thích làm, bạn gộp các bước vào những nhóm lớn hơn.
Chúng cho bạn một khoảng thời gian ngắn để thu thập những suy nghĩ của mình, trong khi người đó xao nhãng mạch suy nghĩ. Bạn chuyển trọng tâm mối quan tâm của mình sang những ý định của người đó, chứ không phải hành động của họ. Trong những trường hợp như thế này, không cần thiết phải kết thúc bằng một phương án tấn công.
” “Giờ thì…” “Anh có thể theo chúng tôi hoặc theo con đường riêng của mình. Bài kiểm tra này gồm mười dấu mực đối xứng song phương, mỗi dấu trên một tấm thẻ riêng biệt. Phải thế không nào? Mày không thể ra tòa vì chuyện này bởi lẽ nó đang nắm thóp mày.
Nó cũng tạo cho bạn cơ hội quan sát các manh mối khác như những thay đổi trong chủ đề, tiếng cười không thoải mái, tâm trạng lo lắng, v. Khoảng 90% các quyết định chúng ta đưa ra là dựa vào tình cảm. Để nhấn mạnh thêm, hãy nhìn chăm chú.
Làm cho nó trở thành thực tế đối với người đó. Thời điểm của các cảm xúc là một điều khó có thể giả tạo được. Nếu anh ta có lỗi, anh ta sẽ cân nhắc sự lựa chọn của mình.
Những câu nói được gạch chân là những tuyên bố trung thực và những từ được in nghiêng là những gợi ý. Với những người trong cửa hàng, người bán hàng cũng như chủ cửa hàng, ông là một kẻ bán rong. Em không còn biết anh là ai nữa.
Trong phương án này, người đó sẽ bị ép phải nói về bất kỳ chuyện gì người đó cảm thấy là những hành động xấu của mình. Ngay cả chi tiết phóng đại nhỏ nhất cũng sẽ khiến anh mất cơ hội tuyển dụng đấy. ” Câu này khác hẳn với việc nói: “Đừng có dối tôi.
Ví dụ 1: “Rất tiếc, nhưng đó là cách tốt nhất chúng ta có thể làm. Chương 7 – Những rào cản bên trong: Lời nói dối tồi tệ nhất là lời nói dối chính mình Vì thế đừng “tự tố giác mình” do phạm phải những sai sót tương tự lộ ra qua các manh mối.
Một số nhân tố có thể ảnh hưởng đến lộ trình chúng ta tìm kiếm sự thật nhưng kẻ có lỗi nhất thường là chính chúng ta. Câu hỏi mẫu: “Tôi có thể hiểu rằng anh không có ý định gì về những việc đã xảy ra. ” Chưa bao giờ tôi hết kinh ngạc vì chúng ta dễ dàng dao động trước một việc gì đó “trông” chính thống đến thế.