Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy. Giữa thế giới tân kỳ này, bạn biết gì? Để dễ dàng có một công việc kiếm kha khá? Vi tính, ngoại ngữ của bạn làng nhàng. Tôi vẫn không nói lời nào…
Nhưng mưa dầm thấm lâu. Mẹ tiếp tục lay bạn dậy, bạn cứ rúc vào chăn. Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông.
Tôi chưa làm thế bao giờ. Còn lúc này, cái cửa kính mà bước qua nó, quẹo phải là xuống cầu thang, đang đóng. Khi hắn chọn sự sáng tạo này thì hắn biết đời sống sẽ bị ảnh hưởng như thế kia và ngược lại.
000 dành dụm được từ đầu tuần. Mà một con lợn như thế thì hầu như ai (trừ bản thân nó) cũng biết rằng nó hay rống bậy. Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt.
Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy. Lần đầu tiên ông không phân tích nỗi buồn của mình. Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não.
Bạn biết đó chỉ là một cảm giác, một quan niệm truyền khẩu chung chung. Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi. Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn.
Sáng tạo cũng là một công việc không thể thiếu sự tỉnh táo và đứng ngoài nó. Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực. Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết.
Tất nhiên là mệt mỏi. Cảm giác như không thể lành lại được. Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu.
Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường. Nhưng rốt cục chỉ tốn thời giờ. Tôi không tự hỏi giờ này ở nhà bác mọi người không thấy tôi về sẽ làm gì.
Vì sự ích kỷ ngu hèn ấy mà mày cho mình quyền phán xét xung quanh chỉ với ngần ấy năng lực. Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác. Cho chuông báo thức kêu, thò tay tắt.