Dẫn Niên nghe xong vã mồ hôi, trong lòng hổ thẹn lập tức khấu dầu làm lễ xin cho biết cao danh quý tính. Người ta giúp anh, anh phải trả ơn thì mới kết thành bè đảng cùng sinh tử được. Một buổi tối, đúng lúc chồng và các bạn đang đánh tú lơ khơ hứng khởi nhất thì vợ đến gọi không.
Khi cảnh cáo người ta không nên nêu ra khuyết điểm mà nên nhấn mạnh sửa đổi như thế nào cho tốt. Tâm lý này đã khiến cho họ mắc câu một cách mù quáng. Càng nghe vợ gào thét càng điên tiết, không còn nhớ gì tình nghĩa vợ chồng nữa, trong hoàn cảnh này không ai tự kìm chế được, càng không ai có thể nhượng bộ.
Như cậu bạn học đã vô ý chạm nỗi đau lòng của cô bạn cũ thì cách giải quyết như thế là nhẹ nhàng, dễ dàng, có lối thoát. Nhượng bộ thực ra chỉ là rút lui tạm thời, có khi lùi một bước , tiến ba bước. Vừa nghe câu này bà quả phụ hét lớn rằng: "Hai chúng tôi chung sống đã lậu năm, anh ta cuồng dâm tôi hơn mấy trăm lần".
Lòng hư vinh của họ rất mạnh, lòng tự tôn vô hạn, tình cảm rất không ổn định. "Nhĩ tuy đả thảo ngô dĩ kinh xà" (Người đả thảo mà ta đả kinh xà) bộc lộ sự lo lắng một Chủ nhiệm Vương đành ngồi ghế thứ hai, trong lòng rất hận.
Mọi người đều đồng cảm khó chịu khi tiếp xúc lần đầu tiên mà đối phương đứng đối diện với mình. ” (Nghe nói có khách đến Mao Đài, nấu rượu tẩy trần cho ai. Quân vây thành cho là chẳng có việc gì đáng kể, một số ít quân lính đứng xem.
Cứ tiến công cạnh sườn liên tiếp như thế, chắc chắn không ai chịu nổi, chỉ còn có cách ngoan ngoãn xin về hưu. Còn nếu như anh cứ hành sự theo như thói quen cố hữu của anh thì đối phương mò được hương Hà Nam với Viên Thế Khải, đồng hương Trực Lệ (chỉ Đại Hưng) với Phùng Quốc Khố, Tào Côn, đồng hương Triết Giang với Tần Năng Huấn, Tôn Bảo Thỉnh.
Giữa việc nhỏ và việc lớn có tính nhất trí nội tại rất cao. Cáo trốn người đi săn gặp một tiều phu bèn xin che giấu cho. Sư Đức nói: "Con sói này thật biết điều.
Vốn ông lặp lại lời nói của người khác mà lại nói lên ý của mình. Những tiếng đồn về đối phương có thể rất mới đối với anh đi nữa cũng nên gạt bỏ lối tán tụng cũ mà ca tụng những điểm nào người khác ít biết đến. Tất nhiên là nói lại một lần bằng ngôn từ chính xác để cải chính chỗ lỡ lời nói sai.
Đổi chữ kiều này là cây cầu ra liều là con gái vì hai chữ này đồng âm dị nghĩa). " Những câu này đều dùng từ biếm nghĩa thành từ bao nghĩa. Về khách sạn thấy vợ tôi đang nằm đọc báo tôi đắc thắng nói rằng: "Một nhà đàm phán đại phương đòi 1200 pêxô chiếc áo này nhưng một nhà đàm phán quốc tế là người đang đi du lịch với em đây đã chỉ dùng 170 pêxô hoàn thành giao dịch".
Rõ ràng ông đã nhảy ra ngoài tái nạn của mình mà tự trào. Người đời ít ai có khả năng đó của Văn Tử. Cho nên chúng ta không nên chỉ phán đoán một cách đơn giản biểu hiện bên ngoài của đối phương.