Đi đến đâu bạn cũng có thể dễ dàng bắt gặp, ra đường thì gặp cô Bụi, vô nhà thì gặp bác Bồ Hóng và Mạng Nhện, thậm chí không cần phải làm gì ngoài việc ngồi yên một chỗ thì chỉ sau một thời gian ngắn bạn sẽ có cơ hội được diện kiến một trong những thành viên gần gũi với con người nhất trong dòng họ nhà Dơ – là Ghét. Có lẽ ba sẽ ngạc nhiên lắm khi nhận đươc bức thư này của con. Vấn đề của một công ty bán khoai tây chiên: khoai tây chiên thường rất dễ vỡ vụn khi đóng gói, vận chuyển.
Lúc đầu họ còn thường xuyên nhắn tin, chat và gọi điện tâm sự với nhau về những chuyện sinh hoạt và học hành. Bông phụ mẹ lấy bánh ra khỏi lò và gói lại cẩn thận. Hên là chuẩn bị sẵn hết, đúng là “thần cơ diệu tính”… Mà sao chẳng thấy trả lời, kỳ cục, một lời cám ơn cũng khó khăn đến vậy sao? Không lẽ cô ấy tuyệt tình đến thế?
- À, không có gì, bụi thôi, để nói sau đi, trễ giờ làm việc rồi “Cái "TÔI" là 1 cục đá to đùng, nếu bạn nén nó xuống nước, nó sẽ kêu: "tỏm!". - Dạ, con biết rồi, vậy mốt con nhất định sẽ làm bác sĩ để luôn chăm sóc mắt cho mẹ và cả mọi người nữa, để không ai phải đau mắt vì bụi nữa.
Lâm Vinh cũng chẳng thể nói thêm lời nào vì trên gương mặt của một tên con trai tưởng chừng mạnh mẽ và chai đá giờ đây cũng đã ướt đẫm nước mắt. Một bà cụ già, cỡ 70 hay 80 tuổi gì đó, với gương mặt rám nắng hằng sâu những dấu vết của năm tháng, bộ bà ba đen đã nhầu nát cũ kỹ và chiếc khăn rằn quấn trên đầu, tôi đoán có lẽ bà cụ không phải là người thành phố. Chị phải ngồi trên bàn máy suốt từ sáng đến tối để kịp tiến độ công việc.
"Sao mặt cô nhìn giống con nít vậy ạ?" - cô bé ngây thơ hỏi. Sao cô ấy có thể nói với mình những lời tuyệt tình đến thế cơ chứ, mình không thể tin được đó là những lời phát ra từ cửa miệng của cô ấy. Năm nay chắc đứa nào cũng đã nhớ đời nên không dễ gì bị lừa nữa.
Nhưng đó lại là một câu chuyện khác. Không còn được giành ăn, không còn được đấu khẩu với chị bỗng dưng tôi cảm thấy thật khó chịu. Cô tìm mãi mới ra một chỗ kín đáo nhất, một góc khuất mà cô nghĩ là sẽ không đôi nào tìm ra.
Hiếm có dịp như thế này, không tận hưởng cuộc sống thật phí. Nói cách khác, mỗi người chúng ta đều cần suy nghĩ để sáng tạo. Nó vẫn đang ngủ quên trong bạn đó.
Mình tức lắm nhưng chỉ biết lấy đó làm bài học xương máu thôi…” - Bông à, con không được nói như vậy, bố con không đánh nhau, mà là đi chiến đấu! Không đợi anh nói thêm lời nào, cô ôm chầp lấy anh.
Hiếu Học có biết một phương pháp được gọi là SAEDI. đi, hãy chăm đi dạo ở công viên, bờ hồ. Hôm nay kiểm tra toán một tiết, khi kiểm tra xong, lúc dò lại bài Chíp bị sai một câu.
Không khí mùa Tết năm nay lạnh hơn những năm trước, trước khi chở Bông sang nhà bà, mẹ Bông cẩn khoát chiếc áo len mới may cho Bông. ” – Phượng “Sài Gòn” gợi ý. Sự nỗ lực của Tsugitaro đã giúp anh tạo dựng một sự nghiệp huy hoàng.