Ta giúp họ trừ khuyết điểm ấy rồi giáo luyện họ từ tự ái đến tự trọng để nên người có bản lĩnh. Bạn trai buổi dậy thì có rất nhiều thứ mâu thuẫn đó. Bạn hãy cầm thật ngay, bắn mạnh và nhắm đúng.
Đời họ trở nên phiền toái. Tôi đã dành riêng một quyển sách để bàn vấn đề nầy tức quyển Lòng Băng Tuyết. Trong thời gian nầy ai hay sách báo nào bàn về tình tâm giao họ lấy làm hân xướng để tiếp chuyện, để đọc say mê.
Khi đã đọc các mục trên, chắc bạn không ngạc nhiên lắm khi đọc nhận xét rất đúng nầy của Mendousse. Con có nhớ mẹ không? Mẹ đâu dám làm gì nặng sợ con mệt. Đã quan niệm ái tình và nhục tình như trên tất đã am hiểu mục đích của nó là sinh con.
Bạn trai diễn tả các thứ ấy bằng ngôn phong, tác phong mà ngoài người ta thấy có vẻ lạnh nhạt, khô khan. Còn nếu họ nói bằng giọng cổ thì y như thùng bể. viết điều nầy tôi vẫn nghĩ đến một số bạn trai mà tinh thần hay tản mác.
Những người bị họ thường ghét là cảnh sát. Bị cha mẹ rầy, họ giận không lâu. Thật giựt giải quán quân trong làng ăn.
Lúc bị đánh nó buồn, khóc, giận dữ nữa. Muốn trong sạch nếu không ở trong hôn nhân thì phải có lý tưởng tu đức và lánh các dịp hiểm nghèo. Bạn đã biết con tim của bạn trai vào buổi dậy thì đã chuyển mình: Họ nghe tâm tình luyến ái như gió lạ nhẹ nhàng phớt qua vườn lòng họ.
Nhưng dầu sao họ cũng là thành phần ta phải phục vụ. Đó là chỗ yếu của bạn trai. Chạy đến thần lực bằng kinh nghiệm rồi động viên nghị lực để xây dựng cuộc đời theo lý tưởng ở trên tôi trình bày cho bạn.
Chính Augustin và Rousseau đã qua thời kỳ mua bán thứ tình nầy. Tôi biết có em, nhưng tôi không biết em ở đâu, đang làm gì. Quả thật lòng nam thanh tuổi nầy rất giàu tự tín.
Đây một trái dừa uống nước chưa quăng gáo, vài chiếc guốc hư. Khi thành tâm chờ đợi như vậy, họ không kiên quyết theo ý riêng mình mà phú mặc may rủi, tùy chỗ cha mẹ đặt cho họ ngồi. Nhưng xét về góc cạnh xã hội loài người, về người họ cộng tác với phái yếu để làm dụng cụ thánh cho Tạo hóa trong sự truyền bá nhân loại.
tôi nhận vậy mà bao nhiêu bực cao tuổi cũng nhận vậy. Riêng vấn đề nầy tôi chỉ mời bạn suy nghĩ lại. Bạn bảo chiều ăn cơm rồi mua cho bạn đôi guốc.