Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn còn không biết làm thế nào hay tại sao nó nằm đó, ai đã để nó ở đó. Đưa các ý tưởng, giấc mơ của bạn ra trước đám đông là chấp nhận sự thất bại của chúng. Vì thế, tôi luôn mong được đến trường, tuy nhiên đó cũng là nơi tôi vừa yêu vừa ghét.
Một năm rưỡi sau,những cụ ông,cụ bà này trở nên vui vẻ linh động và hoạt bát hơn những người ở cùng nơi ,trong một nhóm tương tự nhưng không được chọn lựa và không được giao trách nhiệm . Tại sao ta lại phải có cơn mưa này?Tại sao ta lại phải thất bại?Tôi nghĩ tốt hơn nên đặt câu hỏi theo cách khác:tại sao ta phải trải qua những kinh nghiệm thất bại?Để minh họa cho điều này,tốt hơn cả là nêu một vài ví dụ Sự kiên trì của Beethoven làm cho thế giới chúng ta ngập tràn những giai điệu tuyệt vời.
Giờ thì tôi hi vọng bạn đã có thể hiểu được giá trị đích thực của những thời kì khó khăn,của thất bại . Tôi trở nên im lặng hơn trong lớp. Khi cánh cửa này đóng lại, luôn có một cách cửa khác mở ra như một quy luật tự nhiên, như để cân bằng.
Woolworth nêu ra ý tưởng về một-đồng-kẽm-và-một-đồng-hào(đồng 5 xu và đồng một hào) với ông chủ,chủ của ông đã bác bỏ thẳng thừng và nói "ý tưởng này quá mạo hiểm và cũng không có đủ hàng hóa để bán với 5 và 10 xu". Vì mất hết tử cung, bà mất hết các hooc mon , điều này làm cho xương của bà bị hư và trở nên xốp. Ngày chồng bà trao chìa khóa cho bà cũng là ngày một Balbir mới tái sinh.
Thật thú vị khi được biết rằng ở thế kỉ 13, người nào không trở thành tu sĩ thì được coi là kẻ thất bại. Ở đây,ta đang bàn về những ưu tiên khác nhau giữa đàn ông và phụ nữ . Bạn không bao giờ là bất cứ cái gì vì bạn không làm gì cả.
Sau cùng, Coring tốt nghiệp trường trung học Arellano, nhưng giấc mơ trở thành bác sĩ của bà bị gạt sang một bên vì gia đình không đủ khả năng cho bà đến trường. Vậy là nguyên nhân quan trọng hơn kết quả vì không có nguyên nhân thì không có kết quả. Nhiều năm trôi qua, gương mặt của anh hầu như không còn là một gương mặt nữa vì nó đã bị cắt dần.
“Bất cứ khi nào tôi khám phá ra tôi đã làm hỏng việc hay công việc của tôi không hoàn chỉnh, và khi tôi bị phê phán một cách nặng nề…. Ban đầu, thông qua mối quan hệ của một người bạn, trước đây là thầy giáo của tôi, tôi chọn ngay cho mình việc dạy học tạm thời ở quê nhà. Nhờ tập thiền, bà có thể điều khiển cơ thể và vượt qua đau đớn mà không cần đến viên thuốc nào.
Cơ hội dù tốt cách mấy không bao giờ đem lại sự an toàn. Sau cùng, bà bị thu hút vào công việc lắng nghe những chuyện đau buồn và bất hạnh của người khác đến nỗi bà quên cả việc kiếm hạt mù tạc thần kỳ, mà không nhận ra rằng chính điều đó đã thực sự làm dau khổ biến khỏi cuộc đời bà. Phải chăng đó là cách mà ta thực hiện để sống hết cuộc đời mình? Có lẽ ta nên xem lại những gì Helen Keller đã phát biểu: “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả”.
Nói thật, cho đến tận bây giờ, tôi cũng không biết tại sao cô ấy lại bỏ tôi. “…có một số bằng chứng cho thấy người nào ít gặp may mắn lúc khởi đầu sẽ có cơi hội thành công hơn những người ngay từ đầu đã nhận được mọi thứ. HỌ NÓI ĐIỀU ĐÓ CHỈ XẢY RA TRONG TRUYỆN KHOA HỌC VIỄN TƯỞNG.
Từ đó, bà bắt đầu dạy tiếng Mã Lai cho các chức sắc đại sứ, các nhà kinh doanh nước ngoài đồng thời đảm nhiệm coong việc giao tế nhân sự cho họ ở văn phòng nhập cư. Nhưng không có gì đáng sợ cả bởi vì đó là một phần của quá trình tiến hóa và phát triển. Luôn có một vài rủi ro đi kèm, rủi ro đó có thể tính trước hay không thì còn tùy.