- Nó cần rất nhiều nước, chính xác là nó cần nguồn nước trực tiếp từ một dòng chảy nào đó. Chàng làm việc miệt mài suốt đêm không ngơi nghỉ cứ như thể điều đó có ý nghĩa nhất trên đời bây giờ với chàng là tỉa cây vậy. Phải nói là Good Luck là cuốn sách độc đáo, sẽ còn được nhắc đến và lan truyền đi khắp thế giới.
- Đúng vậy, anh bạn thơ ấu của tôi. Tôi đang nghĩ về câu chuyện này, vì cớ làm sao mà no đến với tôi nhỉ? Tôi đã gặp lại người bạn thời thơ ấu của mình, người mà tôi đã không gặp năm mươi năm rồi, và được nghe người ấy kể cho câu chuyện may mắn này. Trái ngược lại với Nott, trong cùng sáng hôm đó, hiệp sĩ Sid tỉnh dậy trong sảng khoái và đầy hy vọng hơn bao giờ hết.
Hôn nay, tôi đã là người tạo ra may mắn cho mình với câu chuyện kỳ lạ. Bỗng Jim thấy nhột nhột ở bàn chân. - Còn anh có phải là Jim không? - Max nhìn thật lâu và hỏi với giọng ngạc nhiên không xiết.
Giấc mơ làm chàng vui sướng biết bao! Sự phấn khích dâng cao trong các hiệp sĩ. Đôi khi tạo ra những điều kiện mới là một công việc thật nhọc nhằn nhưng.
Nott đã từng nghe nói về Bà chúa hồ. Đúng là dường như chàng sẽ không cần phải làm gì thêm nữa nên chàng có thể để việc này vào ngày mai. Tại sao? Chàng cũng không biết nữa.
Họ xứng đáng cần nó hơn tôi. Ta là Chúa tể của Số phận và May mắn. Gia đình tôi mấy đời đều nghèo khó, rất nhiều đêm chúng tôi đã đi ngủ với cái bụng trống không, đói cồn cào.
Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình. Thế nhưng cả thần Gnome lẫn Bà chúa hồ đều khẳng định với ta rằng chưa từng có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc cả. Anh sẽ nói chuyện với Sid để xem anh ta có muốn về cùng anh không.
Bất cứ ai lang thang ở đây quá lâu mà không có mục đích nào rõ rệt thì sẽ phát điên lên đấy. Một số người thậm chí quá phấn khích đã đứng lên rút gươm hô vang với cả quyết tâm: Sid còn thông minh hơn cả Morgana.
- Ngươi là ai? Ngươi muốn gì? Cẩn thận đấy, lưỡi kiếm của ta không biết phân biệt bạn thù đâu. Chẳng có gì ngạc nhiên khi Nott quyết định như vậy vì đó là một đặc điểm của những người tự cho là mình thiếu may mắn. Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua.
Chẳng ai thèm cắt bớt những nhánh cây già cỗi, vì thế không thể có một tí ánh sáng nào nơi đây cả, và cây không thể tươi tốt được. Rõ ràng là Merlin đã nhầm rồi. Người có thể nào dành chút thời gian để nói chuyện với con không?