Tôi đã đóng khung tấm ảnh này với bức hình của nó. Lỗi là ở chính chúng ta. Như trong chương trình trò chuyện với cựu phó tổng thống Dan Quayle năm 1992, chúng tôi bàn về luật hạn chế việc phá thai một trong những vấn đề nóng bỏng lúc bấy giờ.
Đặc biệt là khi người trò chuyện với bạn không có chuyên môn như bạn, lúc này tốt nhất hãy dùng ngôn ngữ không chuyên biệt, rõ ràng và dễ hiểu. Nghĩ đến điều này tôi trở nên dứt khoát và mạnh mẽ hẳn. Và từ đấy trở đi, tôi không bao giờ thấy căng thẳng khi phát thanh trên radio nữa.
Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả. Cuộc đàm phán của Herb thành công! Thật không thể ngờ một cậu học trò mười ba tuổi lại có thể lập luận đến thế! Thầy Cohen vừa lau mồ hôi trán vừa gật đầu đồng ý quên đi mọi việc. Ở chương 10, tôi đã kể với các bạn về nhà báo Shirley Povich.
Không ngờ Moppo lại quay về trường. Bạn đang dự một bữa tiệc, hôm nay là ngày đầu tiên bạn đi làm, bạn đang nói chuyện với người hàng xóm mới… Có hàng trăm tình huống giao tiếp khác nhau, và cũng có hàng trăm cách để khởi đầu câu chuyện. Chẳng phải trong bóng chày, chúng ta có một bảng danh sách phân loại các lỗi đó sao? Vì thế, khi lỡ phạm sai lầm bạn hãy bình tĩnh nhận trách nhiệm và khéo léo xử lý nó.
Khán giả biết tôi cũng như họ, tôi đâu có biết phần cuối của bản tin kia là gì. Hãy làm chủ những gì bạn thật sự muốn diễn đạt. Tôi trả lời rằng tôi vẫn cứ thành thật mà thôi.
Tôi đã đi tới đi lui ở đó suốt ba tuần liền, với niềm hi vọng sẽ được vào làm nghề phát thanh như vẫn hằng ao ước. Hãy nói về kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm của bạn. Tuy không điều khiển được nó nhưng chúng tôi đã bình tĩnh chiến đấu với nó.
Các cầu thủ hai đội sẽ… Ngay lúc đó thì trận bão tuyết diễn ra. Tôi tự hào mình là người Do Thái, tôi tự hào được sinh ra ở Brooklyn. Như vậy, chọn đề tài để nói là một điều rất quan trọng.
Tôi thích cái nghề này lắm! Tôi đã luyện tập suốt tuần rồi. Đừng chê bai, hạ thấp người khác. Tiếp theo đó là những câu trả lời chỉ với một từ.
Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe. Có một thành ngữ nói rằng Đi một ngày đàng học một sàng khôn. Hoặc những điều mang tính rất riêng tư và tế nhị.
Khi nói cho ai đó biết rằng bạn vừa mới nhận được một công việc mới, chắc chắn bạn muốn họ sẽ thốt lên rằng: Wow, thật là tuyệt đấy!, chứ không chỉ là: Ồ, thế à? hay Vậy hả?. Chúng tôi không thể biết được cầu thủ nào là cầu thủ nào. Thập kỷ 90 khác với 50 hay 60, thế kỷ 21 thông thoáng hơn thế kỷ 20.