bây gìơ chúng ta qua giai đoạn bốn. Thay vào đó họ cứ thư thái, điềm đạm và vì vậy họ bắt nhịp được với nhiều cơ hội diễn ra xung quanh mình. những nhà tâm lý học đếm số lần họ mỉm cười, số lần giao tiếp nhãn quan, và ghi chú xem họ có biểu hiện những cử chỉ thái độ cụ thể nào đó hay không.
tôi không có chiếc đũa thần để “hô biến” cho bạn trở nên may mắn hơn ngay tức khắc. Mẹo này lừa được bạn là vì một nguyên tắc tâm lý rất đơn giản, ấy là, chúng ta dường như chỉ lưu ý đến những gì quan trọng đối với mình. nhưng tôi nhìn mưa và mơ màng “tuyệt, ngày mai hoa sẽ nở rực rỡ cho mà xem”.
bạn có thể tạo ra những bước ngoặc may mắn và không ngừng gia tăng mức độ thường xuyên có mặt đúng lúc đúng nơi. họ không hẹn hò và không bao giờ tìm được ý trung nhân. Tôi quyết định lồng vào một mà ảo thuật đơn giản vào bài nói chuyện của mình – để góp vui.
xong, hai người tham dự lại tung đồng tiền lần thứ hai. Sau đây là phiên bản của nó. những mục tiêu cụ thể sẽ hữu hiệu hơn những mục tiêu chung chung.
tại nơi công sở, người may mắn mong chờ những người xung quanh mình năng động, bản lĩnh và mong chờ những cuộc họp bàn công việc luôn thành công và hiệu quả. trong chương vừa qua chúng ta đã gặp Clare không may, với một loạt mối quan hệ đổ vỡ và chưa bao giờ thích thú công việc nào mình làm. Nếu bạn phải nếm trải vận rủi, hãy cố đừng bám víu, miên man suy nghĩ mãi về nó.
Cô lo lắng bản danh sách này sẽ có ảnh hưởng xấu đến sự nghiệp của cô, vì vạy cô yêu cầu giám đốc của minh làm rõ vấn đề với chủ tịch hội Screen Actors Guid, lúc đó là Ronald Reagan. Ngày nọ, Mina thoát khỏi cuộc bố ráp trong gang tấc nhờ lủi nhanh vào một khoảng sân nhỏ. Trước giờ chúng tôi chưa hề làm việc này, nhưng nếu giả thuyết này đúng, thì qua những dữ liệu thu thập được từ thử nghiệm của mình, chúng tôi rất có thể sẽ trở thành triệu phú.
Jonathan, 40 tuổi, giám đốc một công ty triển lãm quốc tế. hãy nghĩ đến tất cả mọi thứ bạn có thể. Cô kể cho tôi nghe về một trang cuộc đời vô cùng quan trọng, bắt đầu từ môt bài báo tình cờ đập vào mắt cô: “một điều gì đó tác động mạnh mẽ lên cuộc đời tôi khi tôi đọc một bài báo về những vấn đề giáo dục mẫu giáo tại Anh.
Tuần tới lễ hội đặc biệt của dân làng sẽ diễn ra, những người nông dân không thể tham dự vì cái chân gãy. khi họ bước đi trên phố, người ta thường hỏi đường hoặc hỏi giờ họ. Nhưng gìơ đây nếu trễ xe buýt thì tôi xem xét vấn đề ở chỗ nào, và chuyện này chẳng đáng gì so với những chuyện quan trọng trong đời mình, để rồi tôi không còn nghĩ về nó nữa.
Một lần nữa, kết quả vô cùng sửng sốt. Như được chắp cánh bởi những lời của bà thầy bói, bạn bước ra về, trong lòng thư thái hơn lúc mới tới. Và trong tâm trí vô thức của chúng ta có khả năng kỳ lạ là dò tìm những khuôn mẫu này, và sẽ rung chuông cảnh báo mỗi khi gặp trúng tình huống, hay người nào đó đột nhiên có vẻ rất đường hoàng hoặc đáng nghi.
11và 12 của bài trắc nghiệm liên hệ với những nguyên tắc phụ được đề cập tới trong chương này. họ tin là mình có “số” bệnh và mình không thể làm gì được. Đến lượt nó, điều này sẽ thúc giục bạn kết hợp những nguyên tắc và kỹ thuật may mắn vào cuộc sống của mình nhiều hơn chút nữa.