Họ biết rõ hơn bạn công việc của họ, vấn đề của họ. Cho nên chúng tôi quay lại cùng xin ông Grammond phân giải xem ai phải ai trái. Quân Thổ thắng và khi hai đại tướng Hy Lạp Tricoupis và Dionis lại tổng hành dinh của Kémal để đầu hàng, dân Thổ trút lời nguyền rủa lên đầu họ.
Tình thế thay đổi hẳn. Bà la lên: "Cháu ruột! Phải, cái thứ cháu nó chỉ mong già này chết để chiếm xe hơi của già? Không khi nào già để xe Packard này về tay chúng nó đâu!". Bảy thị dục khác đều dễ thỏa mãn, duy có thị dục đó ít khi được thỏa lắm, tuy nó cũng khẩn cấp như ăn và ngủ.
Nếu cuộc hội họp này xảy ra hai tuần lễ trước thì tôi đối với phần nhiều anh em cũng như một người dưng thôi. Xin các bạn để ý rằng tôi không hề xin giảm giá nhé. Ông bèn dụ tụi bạn trẻ như vầy: "Nếu chúng bây chịu kiếm lá cây nuôi bầy thỏ thì ta sẽ lấy tên mỗi đứa đặt tên cho một con thỏ".
Ông giao việc cho tôi đã nhiều lần; tôi không làm vừa lòng ông được thì là lỗi của tôi. Đành rằng bà vẫn luôn luôn là Hoàng hậu nước Pháp. xin ông có lòng tốt.
Và cho tới nay, ông vẫn còn sốt sắng giúp đỡ đoàn của chúng tôi. Nhưng khi cưới rồi, điều cần nhất là đãi nhau như khách quý. "Ngay từ khi mới làm mục sư, tôi đã hiểu rằng, rất nhiều cặp uyên ương dắt nhau tới bàn thờ, có một ái tình chân thành, những hảo ý rất đáng khen, nhưng lại là những kẻ "thất học trong hôn nhân" mà thôi.
Mà không ai biết nơi đó rõ hơn ông. Ai cũng biết điều đó, vậy mà chúng ta lễ phép với người dưng hơn là với người thân trong nhà. Tôi tính thử làm càn một lần nữa xem sao.
Y làm đủ tình, đủ tội, dọa đập máy điện thoại, không chịu trả tiền y thiếu, cho rằng công ty tính lộn, kêu nài trên mặt báo năm bảy phen, đầu đơn kiện ở tòa và tại ủy ban các công sở. Khi ông Adamson tới, viên kiến trúc sư dặn: Ông Eastman bận việc lắm. Nhưng người ta có đồng ý với bạn không? Người ta có vui lòng công nhận người ta lầm không? Không! Vì bạn đã đập một vố ngay vào trí khôn, vào sự xét đoán, vào lòng tự ái của người ta.
Tôi đã có một lần phỏng vấn Stefanson, nhà thám hiểm sống 11 năm ở gần địa cực, trong 6 năm ăn toàn thịt bò và uống nước lạnh. Đó là quy tắc của mọi sự trọng tài: giữ thể diện cho người ta. Thú thực là tôi thất vọng.
Bài diễn văn đó là một trứ tác có kết quả lạ lùng. Rồi ông định sao, chúng tôi xin theo như vậy". Mỗi lần ông mới làm quen với ai, ông hỏi tên họ người đó và cách viết ra sao.
Cô nói: "Trời phú cho ông cái giác quan về tiết điệu; ông thiệt là người trời sinh ra để mà khiêu vũ". Không phải tranh biện mà làm cho người ta tin được. " Đứa nhỏ có kể vào đâu những lời đó.