Rút cuộc, người được chọn lại là nhân vật mà không ai bên ngoài ban tuyển chọn nghĩ đến. 000 vào trước năm 1964 và doanh thu của công ty đã tăng gấp đôi, lên đến 7,5 tỉ đôla. Watson thường xuyên đón tiếp các quan chức, chính khách và cả các thượng nghị sĩ ở đây.
Một trong những cống hiến vĩ đại nhất của Watson cho lý luận quản trị là nghĩ ra hệ thống bảo hiểm suốt đời và nghỉ phép có lương cho nhân viên. Nhưng Tom không rời đi nơi khác dù đã từng trầm uất, căng thẳng và chán chường. Hãy Suy nghĩ chỉ là mục tiêu và là phương pháp của IBM và Tom đã dùng nó để đưa IBM ra toàn thế giới và tiến lên những đỉnh cao chói lọi về công nghệ.
Tom mạnh hơn cha của mình nhưng đó là một sự tiếp nối, cũng rất tròn trịa. Cũng quyết liệt như Watson, Gerstner đã đưa về Ngay cả Maney, người đã bỏ ra nhiều năm để độc quyền khảo cứu kho tư liệu về Watson, cũng chỉ có thể đặt câu hỏi tại sao ông lại hào hứng làm việc đó? mà không thể đưa ra bằng chứng trả lời, ngoài suy đoán một người tầm cỡ như Patterson đã ra lệnh thì Watson thấy không có gì phải băn khoăn.
Điểm cuốn hút nhất của chuyến tàu là toa ăn uống. Đó là khu nhà vườn nằm ở một vùng đất trũng với núi đồi lô nhô vây quanh. ty đo lường Dayton, công ty đo lường Detroit và công ty đo lường Moneyweight và nhiều hãng cân điện tử nhỏ khác.
Trong thực tế thực hiện hoài bão của Watson, có câu chuyện nhỏ về những người bán hàng ăn mặc chỉnh tề. Nơi này sẽ làm thay đổi cuộc đời Thomas Watson. Sự kiện thứ nhất là Watson gặp Jeannette Kittredge, con gái của ông bạn Arthur Kittredge ông chủ của câu lạc bộ những nhà quý tộc Day- ton.
Tài liệu của hãng IBM còn ghi rõ những nhân viên của IBM mà khiếm thị thì được nhận máy này miễn phí. rồi đến cuối thế kỷ XX nó giảm thêm một nửa nữa. Nhưng, một cách hệ thống, điều quan trọng là Watson đã cống hiến cho khoa học quản trị nhiều bài học quý giá và vẫn đúng đến ngày nay.
Đời sống phục hồi và người ta đổ xô đi tìm sản phẩm mới của thời bình. Tom đã nói với con gái Lucinda Watson rằng thần tượng của ông là Thuyền trưởng Cook, anh em nhà Wright và yêu mến Lindbergh(*). Từ năm1940 đến năm 1943, trong nhà máy IBM cứ ba người thì có một là nữ.
Và IBM có thể ngẩng cao đầu vì đây là máy tính đầu tiên cho phép lập trình bằng phần mềm bằng cách sắp xếp các nút trên một bảng nút cắm. Khi Tom Watson trở về nhà thì IBM đã là một biểu tượng của nước Mỹ. Tổng thống Herbert Hoover(*) chưa có cách nào để vực dậy nền kinh tế đang rơi vào đợt suy thoái lớn nhất từ trước đến lúc này.
Họ diện toàn cà vạt đen. Công ty trở thành điểm cứu trợ với đầy đủ lương thực, thuốc men, thuyền bè. Vào mùa đông năm 1914, Watson gõ cửa văn phòng của nhà tư bản danh tiếng Flint, để tìm một công việc.
Và ông quyết định cho thế giới thấy điều đó bằng cách rút ngắn tên công ty International Business Machines thành ba ký tự mà thôi: IBM. Không dừng lại ở việc tuyển dụng nhân viên khuyết tật, Watson mặt khác thúc dục các nhà sáng tạo nghĩ đến nhu cầu của các cựu chiến binh bị hỏng thị giác từ chiến trường trở về. 000 nhân viên đã tham gia học; 52 lớp; học 24 môn khác nhau.