Suốt ngày dài, chàng đi hỏi thăm rất nhiều sinh vật kỳ lạ trong khu rừng xem ông ta sống ở đâu. Ngay ngày đầu tiên thần Gnome đã nói với ta là không có cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, và chắc là thế thật. Tôi cũng khôngbiết nữa.
Ngày mai hắn sẽ đến đó nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên và sở hữu nó. - Ai đó? Sid bừng tỉnh. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế.
Chưa từng có ai trong khu rừng này chịu làm việc để giữ cho khu rừng này sạch đẹp và khỏe mạnh. Ngượ lại, lần gặp gỡ này của chúng ta chứng tỏ với tôi một điều rằng tôi cũng có thể làm được như Sid. Nott - hiệp sĩ áo đen - leo lên lưng ngựa bắt đầu một ngày mới không được lạc quan cho lắm.
- Được rồi, nếu cậu muốn thì tôi cũng công nhận rằng sự may mắn "trên trời rơi xuống" quả thật là khó hiện hữu trên đời nhưng rất ít khi nó xảy đến với chúng ta và nếu có thì cũng chẳng kéo dài được mấy. Nó giúp thắp lên một hy vọng mới trong chàng. Giờ thì điều kiện đất đai đã khác rồi.
Thật ra, Sequoia không định trả lời thêm một câu hỏi xấc xược của một gã hiệp sĩ kiêu căng nào khác nữa, thế nhưng qua lời nói và điệu bộ của Sid, bà thấy chàng không phải là một hiệp sĩ loại đó. Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia. Sid suy nghĩ về câu hăm dọa đó và sự việc mới xảy ra.
Điều này khiến anh cảm thấy sợ hãi, nỗi sợ hãi này còn tồi tệ hơn cả lần anh vừa nói chuyện xong với thần Gnome. Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau. - Nếu vậy thì anh còn ở đây làm gì? Sao anh không trở về lâu đài của mình đi?
Nott nhảy xuống ngựa và đi tới phía trước bà. Luôn trung thành với các nguyên tắc của mình, chàng đã hành động và không trì hoãn những việc cần làm. Nhưng khách hàng có biết gì về các loại tốt hay xấu đâu.
Thưa Nữ hoàng của các loài cây, xin Người cho phép con được tỉa bớt một số nhánh cây trong rừng này có được không ạ? Ta sẽ đi tìm Cây Bốn Lá thần kỳ . Đêm đen tỏa xuống bao phủ khắp khu rừng.
Anh tự nhủ đó không phải là sự thật. Chàng chỉ có thể nhét đầy hai túi lớn treo lên yên ngựa, nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng đủ giúp chàng bón được một mảnh đất nhỏ phì nhiêu tươi tốt. Có lẽ là cả hai đều đúng.
Nhưng rồi ông chậc lưỡi đồng ý. Sự may mắn này không giới hạn về mặt không gian lẫn thời gian. Từng phút từng phút một trôi qua và Nott đã bắt đầu sốt ruột :