Dù không phải là kẻ xấu nhưng sự giả tạo sẽ biến bạn trở thành một người không thành thật trong mắt người khác. Và tới lượt tôi… Có thể nói đây là bài phát biểu khó khăn nhất trong cuộc đời tôi. Cái ghế của tôi cũng như của các vị khách mời đều được làm bởi các nhà thiết kế chuyên nghiệp hợp tác với CNN.
Người nào không hề mắc một lỗi nhỏ cũng chẳng thể tạo ra một thành tích vĩ đại. Giọng nói của tôi khó nghe thì tôi cười bằng ánh mắt, cười bằng cử chỉ. Shirley Povich nhà báo được giải thưởng Washington Post, cha đẻ của chương trình truyền hình Maury Povich đã nghiệm ra điều này.
Con trai của ông, Andrew Cuomo, hoạt động thành công trong làng giải trí. Những câu hỏi giả định kiểu này thì chẳng bao giờ giới hạn đề tài lẫn số lượng. Ông hầu như không biết nói gì ngoài những câu khôi hài, và sự hài hước ấy đến tự nhiên như chính cuộc sống của George.
Phát thanh viên muốn thành công thì phải biết chia sẻ với khán thính giả những vấn đề mà họ gặp phải, những suy nghĩ chân thực của họ. Còn Dick Cavett lại là một phát ngôn viên giỏi khác. Lúc đó, tôi đã có cảm giác như mình là người giàu có nhất thế giới!
Xin thưa, tôi chẳng có tà thuật gì cả ngoài những bí quyết nho nhỏ. Và có những lúc chỉ cần im lặng người ta cũng hiểu ý của bạn rồi. Bạn thấy đấy, rèn luyện là cách duy nhất để có được năng lực thực sự, cho dù bạn có năng khiếu bẩm sinh hay không.
Bạn đang dự một bữa tiệc, hôm nay là ngày đầu tiên bạn đi làm, bạn đang nói chuyện với người hàng xóm mới… Có hàng trăm tình huống giao tiếp khác nhau, và cũng có hàng trăm cách để khởi đầu câu chuyện. Tôi có mặt ở đây không phải để tranh cãi về những môn thể thao khác. Sang đầu hiệp hai, chúng tôi được cứu hộ với một tờ sơ đồ trận đấu.
Nhất là, mọi người sẽ nghĩ gì khi một tiến sĩ học cao hiểu rộng ở một trường trung học lại sơ ý như thế? Luyện tập bài nói nhiều lần cho tới lúc bạn có thể nhìn khán giả mà thao thao bất tuyệt. Ông không làm nghiêm trọng hóa những vấn đề vốn đã phức tạp.
Ở công việc nào cũng vậy, nói chuyện với ông chủ rất có ích. Và tôi rất thích trò chuyện với bà. Cái việc trò chuyện với quý bà quý cô ấy mà… Nhưng không hiểu sao tôi cứ muốn được trò chuyện với cô trong giây lát.
Trò chuyện với mấy vật cưng đó thích nhất là bạn sẽ không phải nghe những lời đáp khó chịu, và câu chuyện lại không bị gián đoạn nữa! Và đó cũng là nguyên tắc vàng sau cùng mà tôi muốn nói: Hãy cởi mở (một cách chân thành) với người mà bạn đang trò chuyện, để họ cũng cởi mở với bạn nữa chứ! Tổ chức này thường thích đưa ra những vấn đề tranh luận thú vị đề cập đến cuộc sống con người, khuyến khích sự động não và tư duy logic.
Trái lại, một chủ tọa mà nói dông dài, hoặc để cho ai đó nói dông dài thì sẽ thất bại ngay. Sinh thời Bob rất hài hước và vui nhộn, lúc nào cũng muốn pha trò. Tôi học được kinh nghiệm quý giá này sau lần trò chuyện với Joe DiMaggio Jr.