- Thưa ông, nếu tôi mua được giá đó rồi để lại hầu ông, ông chịu không? - 5. Rồi Rossetti mời người con một anh thợ rèn đó lại làm thư ký cho ông. Ông bạn già kể lại: "Khi ông Lincoln nói xong rồi, ông ấy bình tĩnh hơn".
"Bạn nên lịch sự và có lễ độ với người bạn trăm năm của bạn". Một lần tôi chạy lại bảo một người lính rằng có đám cháy, nhưng người đó uể oải trả lời rằng đám cháy không phải ở trong khu của y. Nhà thờ, đền chùa cũng vậy: những người bỏ những số tiền lớn ra đục tượng, tô chuông là những ai? Sở dĩ chúng ta quên tên người, phần nhiều là vì chúng ta không chịu mất công, mất thì giờ chép lại, lặp lại cho nó in vào trong đầu óc chúng ta.
Tất nhiên là tôi không muốn trả giá đó. Ông bèn họp cả nhóm, rồi xin họ có nguyện vọng gì, cứ nói thẳng ra, không ngại chi hết, rồi ông sẽ hết sức làm cho họ vừa lòng. Người đó, cũng không xa lạ gì với bạn.
Thiếu 10 tháng tiền nhà, chàng đành làm trong vườn nho để trả nợ. Các ông giám đốc công ty liền thăng ông lên chức: "Kỹ sư cố vấn của Công ty Điện khí"; chỉ có cái chức là mới, còn công việc vẫn là công việc cũ. Ông giáo hồi âm, an ủi cậu, nói cậu rất thông minh, làm việc lớn được, đời sẽ tươi sáng hơn và cuối thư, cho cậu một chân giáo viên.
Thiệt đáng tiếc, và tôi thay mặt cho hãng, xin lỗi ông. Ông cãi: - Xin lỗi ông, ông lầm. Franklin đã khuất một trăm rưỡi năm rồi mà triết lý của ông vẫn còn có những kết quả dị thường.
Làm không được, thì ta sẽ thui thủi trên đường đời. Nếu lúc đó không vừa lòng thì sẽ mang lại đổi. Họ đồng thanh nói: "Chúng tôi xin trung thành, ngay thẳng, lạc quan, có sáng kiến, hăng hái hợp tác, mỗi ngày làm đủ 8 giờ".
Nhưng đối với những "quái vật" như trong số những người mắc nợ tôi, thì tôi còn ngờ kết quả lắm"! Các ông ấy nói có lẽ đúng. Loài người cho tên mình là vinh dự lắm - Cho nên tìm đủ cách truyền nó lại đời sau. Vậy muốn dẫn dụ những người có tâm huyết, hạng người có chân giá trị, bạn hãy: "Thách đố họ, khêu gợi tức khí của họ".
Có biết bao việc nên làm, hơi đâu bắt kẻ chung quanh ta phải nghe ta kể lể những đức tính, những thành công của ta. Nghe ông giảng giải, tôi nhận thấy ông kiên tâm và công bằng lắm. Số đó còn dưới sự thực, vì tất cả sự thành công lạ lùng của ông đều nhờ tâm tính ông, duyên kín của ông.
Gặp nhằm lúc mới mua lại được một chiếc mà có lẽ ông khách keo kia sẽ vừa ý, bèn dùng điện thoại mời ông lại cửa hàng để xin chỉ bảo giùm một việc. Bạn ráng tìm nguyên nhân sâu kín đó, tự nhiên bạn sẽ hiểu hành vi của họ và có lẽ cả cá tính của họ nữa. Ông ta cầm một lọ rồi tới lọ khác, đọc miếng giấy; hỏi tôi vài câu rồi chúng tôi trò chuyện thân mật.
Văn sĩ irwin Cobb hiểu điều ấy. Rồi họ lựa một người khác cho chỉ huy phòng kế toán. Những sự thách đố như vậy bao giờ cũng kích thích được một cách chắc chắn những người có tâm huyết.