Dick trông thấy cảnh tượng này và phát hoảng. Cuộc phỏng vấn rất có thể là lần tiếp xúc đầu tiên giữa bạn và ông chủ sau này, vì thế nên tạo thiện cảm ngay từ những phút ban đầu. Thật khó tin đây chính là người đã từng bắn rơi cả thảy bảy chiếc máy bay phát xít Đức trong thế chiến khốc liệt!
Bài nói của ông trước công chúng không đầy năm phút nhưng nó khiến người ta nhớ hơn là bài nói dài hai giờ đồng hồ của Edward Everett. Sai lầm chưa từng có! Vì quá xúc động nên tôi không sao điều khiển được cái ghế, và bởi thế nên nó cứ quay vòng vòng. Nhưng thật sự tôi đã bỏ phiếu cho ông.
Andrew có hai ông bà nội và hai ông bà ngoại, anh rất thương kính ông bà và luôn gần gũi trò chuyện với họ từ thuở nhỏ. Có một quy tắc hết sức đơn giản là: Hãy nói chuyện với những người dưới quyền theo cái cách mà bạn muốn ông chủ nói chuyện với mình. Một con người dễ nổi giận.
Tớ không có thời gian để viết một lá thư ngắn. Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì. Tôi trả lời rằng tôi vẫn cứ thành thật mà thôi.
Một là, giúp bài nói trở nên thuyết phục hơn. Những người hùng biện hay nhất, những nhà đàm phán giỏi nhất, những con người tuyệt vời nhất, tất cả đều có lúc mắc lỗi lầm. Có thể bạn thấy chán ngấy và bực bội, nhưng hãy kiềm chế sự bực bội đó lại, và chớ có nói với ai trong cuộc họp là: Tôi chưa từng nghe ai phát biểu mà ngốc nghếch đến như vậy!.
• Họ luôn nhìn mọi việc với một quan điểm mới, một khía cạnh mới. Nhất là, mọi người sẽ nghĩ gì khi một tiến sĩ học cao hiểu rộng ở một trường trung học lại sơ ý như thế? Anh được đề nghị hát một trong những ca khúc cổ điển của Irving Berlin, bản Remember?.
Larry, một cuộc gọi khẩn ở đường dây số một. Arthus Godfrey đã đồng ý với tôi về điều này. Trước giờ giao thừa, tôi làm người thông ngôn chúc mừng năm mới trên các đường phố.
Phương pháp này giúp cho Edward thành công lớn. Tôi nghĩ việc này không khó, cái khó là sau đó bạn duy trì cuộc nói chuyện đó ra sao kìa. Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó:
Bởi ấn tượng ban đầu bao giờ cũng quan trọng. Chỉ còn một việc nữa… Tháng 10-1993, Bob Woolf, người bạn và đồng sự thân thiết nhất của tôi đã vĩnh viễn ra đi một cách đột ngột.
Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa. Thế nên trong suốt bậc trung học, chúng ta thường được xem các tranh ảnh minh họa trong những bài giảng. Sam rất được lòng khán giả bởi anh luôn thân thiện và hiểu ý họ.