Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Và James sung sướng ngắm nhìn gương mặt rạng ngời hạnh phúc của vợ trong vòng tay mình. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc.
Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ.
"À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên.
Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Và nhờ thế, sự việc đã không đến nỗi khó khăn thế này.
Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc.
- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười.
Đối với James, đó là một tuần làm việc tuyệt vời nhất kể từ khi anh nhận công việc mới. Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc.
Nếu không xảy ra những rắc rối ấy, chắc tớ cũng chưa học được cách giao việc cho nhân viên sao cho hiệu quả. Vì thế, anh bắt tay vào chuẩn bị thật kỹ những phạm vi yêu cầu đối với từng công việc trước khi giao việc cho họ. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ.
Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.
Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn. Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế.