Von Bulow tự nhún để khen ngợi, biểu dương Người, và Hoàng đế đại xá cho hết, vui vẻ truyền: "Trẫm và ngươi không nên rời nhau. Tôi hiểu, hôm trước không phải anh trông nom bữa tiệc. ít lâu sau khi bắt đầu theo lớp giảng của tôi, ông với vợ đi xe hơi về quê bà để thăm họ hàng.
Bạn đọc một lần mỗi chương để hiểu đại cương. Cuốn này phải là kim chỉ nam của bạn trong sự giao thiệp với người. Gia đình ít người mà cất ngôi nhà cực rộng lớn, mua chiếc xe hơi kiểu mới nhất, sắm bộ đồ cho hợp thời trang, khoe sự học hành tấn tới của con mình; cũng đều do thị dục đó hết.
Tôi coi người chị cũng biết chị cẩn thận. Chị không hỏi thêm một câu, lặng lẽ trở vô bếp và nhắc đi nhắc lại lời tôi đã nói cho mọi người nghe. Theodore Roosevelt không khi nào làm Tổng thống Huê Kỳ được.
Vậy, nếu bạn muốn cuốn sách này giúp ích cho bạn được lâu dài, xin đừng tưởng rằng chỉ đọc nó một lần là đủ. Hết thảy những kẻ thất bại đều thuộc hạng người đó". Những con heo thản nhiên đối với những giải thưởng đó cho ông cái cảm tưởng rằng ông rất quan trọng.
Cho nên câu chuyện êm thấm. Không phải vì ông có ý tưởng đó mà tôi tin dùng ông. Một người cha khác có đứa con gái nhất định không ăn cháo buổi sáng.
Bạn nên nhớ rằng Ken Dyke không hề phí thì giờ khoe sự trọng của ông ta. "Thiệt chỉ nhờ thịnh tình của anh em mà tôi được có mặt trong cuộc hội họp giữa các vị giám đốc cuả công ty và các vị thay mặt cho nhân viên, vì tôi không có cái may được ở trong nhóm trên hay nhóm dưới. Ngày nào cũng như vậy.
Một cách đối đãi như vậy làm cho người ta vui lòng tự sửa mình. Sau cùng, nếu biết vuốt ve chiều chuộng vợ thì bảo sao vợ nghe vậy, không cãi lại nửa lời, và có muốn bịt mắt họ cũng được nữa. Lòng anh thành thật cho nên làm cảm động tất cả thính giả.
Ông Vermylen đưa bức thư cho tôi coi và bình phẩm như vầy: "Thư đó có kết quả ngược lại với ý muốn của người viết. Có lần tới kỳ diễn thuyết, người ta thình lình cho tôi hay rằng tiến mướn phòng tăng lên gấp ba giá cũ. Al Smith cho gọi Lewis E.
Ông đắc chí lắm về chỗ có quyền hành như vậy. Cận thần có người can gián Hoàng đế vì lẽ không được "môn đăng hộ đối". Ông có đức tự tin, đức đó quý lắm, nếu không phải là cần thiết.
Bà luôn luôn day dứt, đay nghiến rằng ông chẳng được vẻ gì: nào là lưng thì gù, chân đi thì kéo lê như thằng mọi, dáng điệu cứng như que củi, gai mắt lạ lùng. Thế là tôi đã nhận được một tiếng "Phải" rồi. Nàng sinh được năm đứa con ngộ nghĩnh và gia đình chúng tôi như một tổ uyên ương.