Nhưng tôi không dám uống một cốc rượu nào, vì ngay sau đó phải chuẩn bị cho chương trình của tôi từ 6 giờ đến 9 giờ sáng. Hãy bày tỏ sự quan tâm của bạn và bạn sẽ thấy được sự quan tâm nơi người khác. Khi tôi đọc một bài diễn văn, một trong những nguyên tắc cốt yếu của tôi là: Không bao giờ nói quá dài và quá nghiêm nghị.
Bạn không có tiền ư? Tôi sẽ nói miễn phí. Và họ cũng có những cảm xúc như chúng ta, thích hay không thích những điều gì đó như chúng ta vậy thôi. Đừng nói những gì không thích hợp hay những gì thừa thãi.
Vai trò, sự đóng góp của bạn cho công ty, điểm mạnh và điểm yếu của bạn, nên cải thiện điều gì, và những ưu thế là gì… Qua những cuộc đối thoại với ông chủ, bạn sẽ hiểu hơn, đánh giá đúng hơn về chính mình. Ở những thời điểm cuộc trò chuyện đang kéo dài lê thê để khơi ngòi cho một đề tài mới hấp dẫn. Với Harry Truman thì những gì bạn thấy ở anh ấy cũng chính là con người thật của anh.
Sau năm phút dành cho bản tin thế giới, tôi bắt đầu chương trình lúc 11:05 với đôi lời giới thiệu về những phi công xuất sắc. Lúc đó anh sẽ làm gì? Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả.
Và tôi biết ai ở tình huống như tôi cũng vậy. Cậu lên chương trình được không Jim? Không sao, vẫn chạy tốt! Do vậy, hãy nhìn khán giả khi bạn đang nói.
Tôi tự thuyết trình một mình. Vì thế lần này tôi muốn hát với một cảm xúc mạnh mẽ hơn. Điều này chứng tỏ cách ăn nói góp phần quan trọng đến sự thành công hay thất bại trong nghề nghiệp của bạn.
Anh là khách mời thường xuyên của chương trình đối thoại nổi tiếng The Ed Sullivan, một người kể chuyện không thể thiếu trong nhiều câu lạc bộ tên tuổi. Ô, thằng bạn đằng kia lâu lắm rồi mình chưa gặp, có lẽ mình qua đó một lát nhé. Hay khủng khiếp hơn là sẽ bị thu hồi giấy phép rồi dẹp luôn.
Vị khách mời của chúng ta đến sớm hơn những 30 phút. Nhưng bạn cần chú ý nhiều đến cách dùng từ và lựa chọn lời nói vì chúng tác động rất lớn đến việc giao tiếp của bạn. Nhưng có thể một lúc nào đó, ta lại rơi vào một tình huống mà tốt nhất nên… nói một cách mơ hồ.
Chúng tôi đã từng bảo nhau rằng : Anh ấy diễn xuất hay quá! Giá mà chúng mình cũng giỏi như anh ấy. Có thể chúng ta không phải là những nhà lãnh đạo thế giới, có thể bài nói của chúng ta không liên quan đến chiến tranh hay hòa bình, hay vận mệnh của dân tộc. Họ sẵn sàng chia sẻ sự nhiệt tình đó khi tiếp xúc với bất cứ ai.
Có thể tôi không thích, nhưng nếu không biết thì tôi sẽ trở thành người lạc hậu. Những người lính cứu hỏa và nhân viên cấp cứu lay tôi dậy: Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Anh có sao không?! Tôi nhấn nút hạ tấm kính cửa sổ xe xuống, lập tức anh ta thò đầu vào.