Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời: Nott phóng ngựa như điên suốt đêm thứ bảy về hướng khu rừng hoàng gia để kịp nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ trước Merlin. Rồi tôi xin được làm bảo vệ ở một khách sạn hạng sang khác.
- Đúng như vậy, chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc, đặc biệt lại là một Cây bốn Lá thần kỳ. Giọng ca của chúng giúp hút bớt nước trong hồ. Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo.
Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Ngươi hãy quay về đi, Nott cũng đã đi rồi. Bất cứ cái cây nào cũng sẽ rất vui mừng nếu ngươi làm điều đó cho nó.
Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên. Tuy nhiên hắn cũng đã đạt được mục đích của mình là làm cho mọi người không để ý đến khu vườn của hắn ta. Đó là câu trả lời cho câu hỏi của ngươi.
Tay chàng rớm máu và dính đầy đất. Anh đứng thẫn thờ ra đó mà suy nghĩ. Cậu có biết thế nào là sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự hay không?
Đừng nói to như thế chứ! Ngươi đánh thức một bông hoa ly của ta rồi kìa. Đơn giản là bởi vì loại cây đó không thể mọc ở đây được, thế thôi. "Theo lời Merlin thì Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này, còn theo lời thần Gnome thì điều này lại không thể nào xảy ra.
Mụ muốn có cả hai điều: trước tiên mụ muốn Nott giết chết Merlin, và thứ hai mụ muốn lừa Sid đi khỏi nơi này để mụ có thể chiếm được Cây Bốn Lá thần kỳ trong trường hợp nó sẽ mọc đâu đó trong khu rừng này. Ta là Ston - Mẹ của các loại đá - Bà bực bội sửa lời Sid - Chắc ngươi lại là một hiệp sĩ đang đi tìm. Họ tìm kiếm những người giúp họ tái khẳng định những suy nghĩ yếm thế của mình.
Ngươi không biết là chỉ khi ngươi thực hiện những điều mới mẻ thì ngươi mới có thể đạt được những kết quả mới hay sao? Nếu đất ở đây không được thay đổi thì mọi thứ vẫn sẽ như cũ và sẽ không bao giờ có cây bốn lá nào mọc lên ở đây cả. Tìm một cây kim dưới bể xem chừng còn dễ hơn gấp ngàn lần. Chẳng ai nói lời nào.
tất cả tài sản của mình. Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau. Một thoáng suy nghĩ.
- Lần đầu tiên, giọng nói của bà không còn chứa đựng hai sắc thái đối nghịch nhau nữa. Tuy nhiên hôm nay ta sẽ đưa ra một thử thách khác còn khó khăn hơn nhiều. Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị.