Việc toàn tâm toàn ý với những dự định trong tương lai đóng một vai trò thết yếu trong sự trưởng thành, công việc và cuộc sống của bạn. Tại sao Victor lại thấy hứng thú với công việc đến thế? "Cha tôi là một tài xế xe điện đã nghỉ hưu. Tuy nhiên, những lời phê bình từ bạn bè và gia đình lại khắc sâu vào tâm trí chúng ta hơn.
Suy nghĩ đó làm anh nhẹ lòng, anh ghé qua nhà người bạn thân mượn ít tiền rồi vui vẻ về nhà như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Sự kiên nhẫn và thành công với mục tiêu ban đầu giúp họ vượt lên những mục tiêu tiếp theo. Có một điều mà những người như vậy không nhận ra là: niềm vui thực sự chỉ có được khi bản thân mỗi người vượt qua được chính mình của ngày hôm qua chứ không phải là vượt hơn người khác.
Tương tự như thế, chúng ta cũng nên lập cho mình thứ tự của những việc cần làm, nếu không chúng ta sẽ bắt đầu một công việc, nhưng lại bị xao lãng bởi một việc khác, rồi sau đó sẽ cảm thấy như là mình chưa hoàn tất được việc gì cả. Trước khi một người biết chuyện thì anh đã phải ra khỏi ngôi nhà của mình. Thứ nhất, mọi người cho rằng ông là một người tự mãn, khó chịu và ông không xứng đáng để họ đặt hết niềm tin.
Có những sai lầm có thể sửa chữa và làm lại được. Đừng bao giờ mong đợi mọi việc sẽ thoải mái ngay khi vừa chuyển chỗ ở hay bắt đầu một hoàn cảnh mới, một công việc mới. Hãy dành ra một phút để nghĩ rằng - nếu hôm nay là ngày cuối cùng bạn còn tồn tại trên trái đất này, hãy liệt kê một danh sách tất cả những thành quả đã đạt được, những điều khiến bạn tự hào, và những gì làm cho bạn luôn thấy hạnh phúc.
Con người thường có thói quen nuối tiếc những gì đã qua mà quên mất những điều tốt đẹp có thể đang chờ đón họ. Nghiên cứu về cảm nhận của những vận động viên đã đến gần đích nhưng lại gặp thất bại tại vòng chung kết thế vận hội Olympic cho thấy - những người hài lòng nhất với phần thi đấu của mình là những người dành ít thời gian nhất cho những suy nghĩ phản thực tế - tức là những ý nghĩ cho rằng mọi việc lẽ ra đã phải kết thúc khác đi. Thông điệp này ngày càng được nhiều nhà cố vấn kinh doanh lưu ý, họ nhận ra rằng khi được cười thoải mái nhân viên sẽ làm việc tích cực hơn.
Tương tự như thế, chúng ta cũng nên lập cho mình thứ tự của những việc cần làm, nếu không chúng ta sẽ bắt đầu một công việc, nhưng lại bị xao lãng bởi một việc khác, rồi sau đó sẽ cảm thấy như là mình chưa hoàn tất được việc gì cả. Trên đường về nhà, anh rất buồn vì đó là sức lao động của cả 1 tháng làm việc. Bạn hãy tự hỏi xem, "Thực ra, mình có muốn xem chương trình này hay không? Nếu nó không được trình chiếu thì mình có yêu cầu Đài truyền hình làm việc đó hay không?".
Mọi chuyện đều có thể xảy ra và không có gì là tuyệt đối cả. Hạnh phúc chỉ là tương đối nếu so sánh theo kiểu của nhà khoa học Einstein. Quy luật này cũng áp dụng trong gia đình và môi trường làm việc.
Có một điều mà những người như vậy không nhận ra là: niềm vui thực sự chỉ có được khi bản thân mỗi người vượt qua được chính mình của ngày hôm qua chứ không phải là vượt hơn người khác. Sẽ không có khái niệm hoàn hảo vì điều gì cũng có thể làm tốt hơn. Với họ, hạnh phúc không chỉ là cảm giác sở hữu hay đến đích, mà còn là cảm giác khám phá từng ngày trên từng chặng đường đi.
Hãy nhớ rằng luôn có những sự khác biệt giữa người này với người khác. Và Arthur rất trân trọng khoảng thời gian này. Rất nhiều người trong chúng ta thường chọn cho mình một mục tiêu dựa trên suy nghĩ của người khác hoặc theo một khuôn mẫu nào đó.
Một nhà hiền triết đã từng nói: "Cuộc hành trình lớn nhất của một đời người là đi tìm chính bản thân mình, trải nghiệm và thử thách tất cả để tìm ra mình là ai", hay là "tận lực tri thiên mệnh". Khi đó, bạn sẽ thấy hạnh phúc hơn gấp bốn lần so với khi bạn chẳng có ai là thân thiết cả. Cô nói: "Những quyển sách giúp tôi hiểu hơn về cuộc sống, biết rõ thêm về lịch sử, và quan trọng hơn cả sách như một người thầy, người bạn trung thành".