Anh có bao giờ nghe câu chuyện về người nông dân ở Nineveh hiểu được tiếng nói của loài vật chưa? Tôi không cho rằng đây chỉ là một câu chuyện phiếm do người ta bịa đặt ra trong lúc rảnh rỗi đâu. Cách tốt nhất là anh hãy trở thành một người cho vay vàng, giống như tôi vậy. - Triết lý đó là của Megiddo, chứ không phải của tôi đâu.
- Nào! Giờ hãy nói cho tôi biết, anh đang gặp những khó khăn g Thật ra, những người sở hữu được nhiều vàng và trở nên giàu có là những người hiểu rõ năm quy luật của vàng và biết tuân thủ theo chúng để làm giàu. Ông cũng rất thích cưỡi những con ngựa đẹp, khỏe mạnh thuần chủng Ả rập.
Có ai đề nghị vấn đề thảo luận khác không? Cháu bắt đầu hiểu ra rồi. Vì vậy, bằng một chút khôn ngoan tôi đã nhận định rằng, nếu muốn đạt được thành công, tôi cần phải có thời gian và học hỏi thêm kinh nghiệm sống.
Cách đây không lâu, có một chàng thanh niên tìm đến tôi để vay tiền. Biết được tôi đã từng chăn dắt lạc đà ở Syri, nên ông ấy giới thiệu tôi đến làm việc cho ông Nebatur, người buôn lạc đà đáng kính mà chắc hẳn quý vị ở đây đều biết. - Sự thật ông Arkad Gula là một nô lệ khi còn ở Babylon.
Nếu bạn muốn sống một cách thoải mái, thì ngay bây giờ bạn cần phải lên kế hoạch chi tiêu cho mình. Nhận được sự khích lệ của mọi người, người thợ dệt vải nói tiếp: - Đúng vậy! - Một người thợ làm yên ngựa khả kính góp lời.
Đối với công trình này, nữ hoàng Semiramis được xem là người có công đầu tiên. Và họ đã vui mừng phát hiện ra những dấu tích còn sót lại của thành cổ Babylon. Một buổi chiều nọ, người nông dân nghe con bò đực phàn nàn với con lừa về công việc nặng nhọc của mình:
Theo hai người thì so với ngựa của họ, con ngựa kia chỉ là một con lừa nặng nề chậm chạp. - Hoàn toàn không, ngược lại bà ấy luôn khoe khoang với mọi người rằng, sau này con trai bà ta sẽ trở thành một thương gia giàu có và đầy quyền thế ở Babylon. Chỗ ở mới của ông khá tốt.
Tuy nhiên, bằng những nỗ lực phi thường, Arad Gula đã trở thành một con người được mọi người ở Damacus kính trọng và ngưỡng mộ. Sau đó, đồng sẽ được đưa về và dự trữ ở Nineveh. Đối với họ, cuộc sống không có niềm hy vọng.
Tài liệu khai quật được cho biết họ là những người đầu tiên biết sử dụng vàng bạc làm phương tiện trao đổi, biết dùng những tấm thẻ ghi nợ, hoặc ghi nhận tài sản sở hữu của mình. – Kobbi mở đầu bằng một câu chào thật trang trọng – Vâng! Cầu cho cái túi của anh luôn căng phồng và anh được bận rộn nhiều hơn trong xưởng làm việc. Thật sự cháu không muốn làm việc một chút nào sao?
Mặc dù ở đây tính mạng của tôi được an toàn, nhưng quả thật cuộc sống của tôi gần như đang đi vào ngõ cụt. Vào cuối ngày thứ chín, tôi ngã từ trên lưng lạc đà xuống đất và không còn đủ sức để trèo lên lại. - Tâu bệ hạ, đó là một yêu cầu rất thiết thực.