Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Cũng có thể Gnome nói đúng - vì ông ta chẳng có lý do gì để nói dối cả - và phủ thủy Merlin đã nói điều không có thật thì sao! Ngươi có thể đến đó mà lấy.
Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất. Sau khi nói chuyện với thần Ston, Nott chán nản bỏ đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. Sao nó vẫn không đến với ta?"
cho tới khi cơn mưa hạt giống khác đổ xuống vào năm sau. - Bởi vì hắn đã lừa mi. Sid im lặng hồi lâu và chợt ngước nhìn thẳng vào mắt Merlin.
May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó". Sau đó chàng quay lại và làm lại lần nữa, cách đường kiếm khi nãy khoảng nửa gang tay. Biết đâu chàng có thể giúp bà được một chút gì đó.
Khi đưa ánh mắt nhìn sang người đối diện, cả hai chợt thấy có điều gì dường như quen lắm, gợi lên từ rất xa xăm nhưng cũng thật gần gũi. Tôi làm hết việc này đến việc khác nhưng chẳng việc nào làm được lâu cả. Nếu trong vòng năm ngày nữa mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này thì chắc hẳn là ông đã nhìn thấy rễ của nó rồi.
Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình. Suốt ngày dài, chàng đi hỏi thăm rất nhiều sinh vật kỳ lạ trong khu rừng xem ông ta sống ở đâu. Chàng biết là cơ hội này rất mong manh nhưng ít nhất chàng cũng đang làm một điều gì đó có thể cải thiện được tình hình.
Mình biết là khả năng chọn đúng vị trí nơi cây sẽ mọc là rất thấp, nhưng cũng biết đâu mình may mắn thì sao? Vì thế mình cần phải bảo đảm mảnh đất đó có đủ lượng nước nó cần. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. Sequoia bắt đầu lắc lư thân hình vĩ đại của mình, cất lên tiếng nói nặng nề:
Suốt bảy ngày qua, những người thợ xây đã làm việc cật lực để lát gạch cho khu vườn. Đó là cách duy nhất chứng tỏ rằng Morgana đã dối ngươi. Trong cuộc sống và công việc, không nhất thiết bạn phải có ngựa và kiếm, và bạn cũng không cần phải đi vào nơi rừng sâu bạt ngàn hiểm nguy.
- Tôi mua được một cửa hàng nhỏ sắp đóng cửa. - Đúng như vậy, chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc, đặc biệt lại là một Cây bốn Lá thần kỳ. Max nghe thế xúc động nhìn Jim.
Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế. Chàng vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn. Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi.