Pppe 013

Bắt hiếp em gái xinh đẹp như thời trung cổ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Được thiên tài cảm ơn, sướng nhé. Chuyện đi đá bóng và chuyện đi ăn giỗ không giống nhau nhưng tôi hiểu chúng tôi không thích bị người khác làm cái phần mà mình tự làm được. Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không.

    Họ sẽ chọn một thế giới hòa bình chứ, tất nhiên. Điều khiển trẻ em bằng các trò chơi, công cụ hiện đại. Nếu lỡ bị lịch sử nhớ mặt thì cũng đành chịu.

    Ngồi bên trái tôi là một người khá điềm tĩnh, ít reo hò. Kẻ thắng thì làm gì đó với bàn cờ tan hoang. Thôi, bác đừng xuống.

    Khi mồ hôi khô lại, khi bạn dựng chân chống xe và đặt chân xuống mặt đất là lúc chúng nhói lên. Sao ông không tự viết lấy rồi tôi sẽ mạo danh ông. Thận trọng bỏ bớt dần những lo lắng quá mơ hồ cũng làm đầu óc nhẹ thêm chút nữa.

    Muốn được tin tưởng một lúc. À, đấy là tôi đang nói về những người không có tâm. Rồi đau và chấp nhận đau.

    Khi thấy những hạn chế cũng như niềm buông trôi trước đời sống. Từ chuyện con chó ngao mà suy lớn lên thì việc quyết định hành động của một chính quyền có thể là quyết định của một tập đoàn kinh tế. Ngả đầu cạnh nàng, áp tay nàng vào má.

    Bác hy sinh cho cháu ít thôi, quan tâm đến cháu ít thôi để san sẻ cho họ nhé. Cảm nhận được khi nào cát sắp đầy khoang ác thì làm gì đó để xoay ngược lại. Cựa mình là bác ở giường bên cũng tỉnh.

    Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống. Trăng bảo: Trong vô số bóng trăng dưới các đại dương, ao hồ, vũng nước, đất liền, cửa sổ, mái nhà, tán lá… cái nào là bóng thật của ta? Cuội bảo: Đồ ngốc! Trăng bảo: Tại sao? Cuội bảo: Đồ ngốc! Ta mà biết ta đã không bảo cô ngốc. Cái giấc mơ của mình không mất.

    Sau khi ngáp chừng ba cái trở lên. Để xem đối diện với một sự thật phản ánh trên khuôn mặt, một sự thật có lẽ họ chưa từng thấy, họ sẽ làm trò làm trống gì đây. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được.

    Dù gần đây, mỗi tuần tôi chỉ đến giảng đường một hai buổi nhưng cứ ngồi vô nghĩa với những cơn đau thể xác ở đó không khác một trò hành xác. Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi. Tôi có nhớ một lần về quê ăn cưới, bác ngượng ngùng trong chiếc áo bó cổ lọ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap