Pppe 013

Nữ nhân viên công ty vận chuyển bị anh chủ nhà dam dang quá làm liều

  • #1
  • #2
  • #3
  • Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James. James cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi hiểu rằng khó khăn của mình rồi cũng sẽ có giải pháp khắc phục. Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà.

    Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian. - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn.

    - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Cậu đã làm hết sức mình. Còn James lại chẳng có thời gian.

    Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. - Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không?

    Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này. Sau đó, hai anh em họ lại tiếp tục thi đỗ vào cùng một trường đại học và lại may mắn được xếp vào học chung một lớp. Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói:

    Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. - Cậu có rảnh không? "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy.

    Một sự khác biệt không nhỏ tí nào. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc.

    Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ.

    Áp dụng mức độ này khi bạn cần thu thập thêm thông tin trước khi tiến hành ra quyết định. Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi.

    Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap