Pppe 013

Đang ngủ say chị gái dâm đãng vào thổi kèn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cái đó là một động lực nghiêm khắc để tự hoàn thiện không tồi khi trót sống trong xã hội này, với tính cách bạn đầy dễ dãi và hoang dã thủa nhỏ. Có tiếng bác gái ở giường bên trở mình, có lẽ vì bị đánh thức. Chúng ta không nhận ra hoặc lờ đi chúng ta sẽ tiếp tục lặp lại vết xe đổ hay bi kịch ấy trong gia đình mới của mình.

    Hy vọng bà chị sẽ không hỏi phòng kế toán xem cậu em đến lĩnh lương chưa. Họ cũng dần mất lòng tin ở quần chúng. Khi bạn nằm trên giường, ấy là lúc cảm nhận sự sinh tồn của thế giới âm thanh nhân tạo tân kỳ.

    Thi thoảng vẫn bình luận vài câu. Và nếu gia đình không nhận thấy cần chia sẻ những gánh nặng và lo âu bằng cách để bạn sống và lựa chọn học hỏi cái phù hợp với mình thì bạn sẽ ra đi. Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức.

    Chậc, kể ra dài phết. Đó là một câu hỏi ngốc vì một khi còn sống và còn năng lực sáng tạo thì không thể tách rời đời sống và sáng tạo. Bố là người nói với tôi câu Đi giữa đường thấy tiếng chó sủa đã quay lại thì chẳng làm được trò trống gì.

    Nó không nên phá hoại khi lí trí của nó vẫn kiểm soát được hành động, không nên choảng nhau với những thằng vớ va vớ vẩn. Có lẽ mọi người đều ít thời gian bên cha mẹ. Nhưng bạn muốn một cuộc sống hơn thế.

    Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình. Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia. Bác đã ra tay thì bật dậy nào.

    Giám sát tôi, điều đó có nghĩa lí gì. Bây giờ, cuộc sống không giản đơn như thế. Đơn giản bởi đời sống vốn dĩ đã quá tàn nhẫn.

    Còn một ngày nữa mới tới hạn. Nghĩ: Thế chắc là mình đoán cũng đúng. Ngọn lửa nhỏ làm tôi thấy trống không.

    Trong nhà, tôi đã trở thành một kẻ bất trị. Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được. Nhưng nghịch một lát, nó lại nhảy lên cửa sổ chơi với cái rèm.

    Hoặc sẽ bắt mình quên. Tôi không đuổi nó nữa. Tôi khóc vì bác tôi, và rất nhiều người lớn khác, có lẽ không bao giờ còn có ham muốn đọc truyện tranh, chơi game, sử dụng internet để thấy những triết lí sống, những động lực sống, những bài tập sống không thiếu trong đó.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap