Chi bằng chủ động lộ xấu trước là tăng cường lòng tự tin và dũng khí, sau là biểu hiện bản sắc nhân tính thì người ta sẽ phê bình ít đi. Ca tụng những việc đã có, không quan hệ gì giao tiếp ít hay nhiều, đối phương tương đối dễ tiếp thu. Cuối cùng cụ nhạc lại dắt dây đến phê phán chàng rể là lớp trẻ phổi bò không biết cân nhắc nặng nhẹ.
Chưa đi được mấy bước thì chàng quay lại nói với Hayinte rằng: "Xin cô nhận bó hoa này coi như để tôi tạ lỗi về việc đã quấy nhiễu cô". hiện khế hợp và dung hòa một cách có mục đích với hoàn cảnh mới. loại người này do trong lòng tự ti, trống rỗng, bất lực cho nên họ làm ra vẻ hào hùng, dùng ngôn từ để lừa dối mình lừa dối người, thế thì làm sao có thể thật lòng quan tâm người khác được.
Một là tính mơ hồ của mục đích. Vốn là một hôm dự tiệc, chồng chị giới thiệu chị với tôi, tôi thuận miệng nói với chị một câu để khỏi bỡ ngỡ “Khuyên tai của chị rất đặc biệt, hiếm thấy”. Đó là những câu chữ có tính linh hoạt rất lớn.
Nhiều lúc giải vây cho người khác còn quan trọng hơn che chắn cho bản thân, một mặt biểu thị thông cảm và tôn trọng đối phương, mặt khác giành một mảnh đất sau này cho bản thân. Phương pháp tốt nhất là giải thích cho hai bên hiểu nhau, xin lỗi nhau, an ủi nhau, thông cảm nhau. Trong tình huống này, diễn giả chớ vì thể diện mà làm người ai cũng không tránh được sai sót.
Nhiều lúc con người phải tính toán cho mình. Anh Trương và anh Lý trái ý nhau. Khi dùng từ "đông tây" chỉ người là mắng người ta là đồ vật vô tri vô giác.
Tạp chí Tuần báo thương nghiệp nước Mỹ giới thiệu Tăng giám đốc điều hành công ty nọ là Jack Vinsi đã dẫn lời một vị giáo sư đại học Michigan nói rằng: "Thế kỷ này có hai nhà lãnh đạo xí nghiệp vĩ đại nhất, một ngườilà Slung và lột người là Vinsi. Kỳ thực tán dương người ta có nhiều cấp. Khi chưa phát hiện được đối phương tự hào vấn đề gì, tốt nhất không nên tán tụng loạn xạ để tránh mất mặt.
Có thể giả vờ không biết một cách hài hước, tự mình chế giễu mình khiến cho đối thủ mê man không nhận ra thực hư. Ba ngày sau chết vì xuất huyết não. Thời Chiến Quốc có một nước nhỏ là nước Trung Sơn.
Sau khi kháng chiến thành công, Trương Đại Thiên từ Thượng Hải về Tứ Xuyên quê nhà. Hai nhà lại hòa hảo như cũ Chủ hiệu cười nói rằng: "Cụ ơi thuốc của hiệu tôi không thể nào giả đâu.
Nếu cố che giấu sai lầm thì sẽ thành cố chấp không hướng thiện. Tôi tì khchá sạn nghỉ, một ông xích lô kéo hai chúng tôi đến khách sạn Kinh Đô. Nhưng cả hai bên đều tri kỷ tri bỉ thì bách chiến không còn là bách thắng nữa.
Cả đám người vây quanh phá nên cười thoải mái khiến cho ông học sĩ khỏi thẹn. đời yêu người đó, hy vọng kết duyên trăm năm với họ. Như vậy quân Ngụy phải quay về cứu thủ đô.