Tốt lắm! Kể từ bây giờ đây là tên của anh. Các cậu sẽ không được tốt nghiệp trong năm nay. Có điều nên lưu ý: trước khi sử dụng thì phải tập để quen dần với chúng.
Trong ký ức của tôi, Bob luôn là một con người lịch lãm, tài ba và có óc khôi hài. Nếu không chuẩn bị tâm lý trước thì bạn sẽ thật sự bối rối. Đây là một đài phát thanh nhỏ nằm trên đại lộ thứ nhất ở Washington.
Nếu không đủ chỗ ngồi thì linh động tổ chức tiệc đứng (buffet). Colonel cho tôi làm việc trở lại nhưng tôi phải trả tiền những tấm kính vỡ. Danny là cậu bé từng cùng tôi chơi bóng lúc còn thơ ấu ở Brooklyn.
Bạn thấy đấy, tôi luôn nắm lấy mọi cơ hội để rèn luyện kỹ năng nói của mình phải không? Mục tiêu của tôi ư? Nhất định phải trở thành một phát thanh viên giỏi! Vì thế tôi thường tự nhủ phải học tập ở Ted Williams tính quyết tâm, thấy việc gì cần làm thì làm đến cùng. Bạn muốn cải thiện giọng nói? Trước tiên hãy gõ cửa các giáo viên luyện giọng, hoặc đến thư viện nghiên cứu sách vở tài liệu, băng ghi âm cassette. Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai.
Ở nữ giới còn khó khăn hơn bởi họ có những điều kiêng kỵ đặc trưng. Câu hỏi nào cũng trả lời cụt ngủn, vô hồn, không có chiều sâu lẫn cảm xúc. Ngừng lại một vài giây, Herb cúi đầu mềm mỏng: Chúng em biết chúng em có lỗi, xin thầy tha thứ cho chúng em.
Đó là một trong những lý do chính mà tổng thống Clinton lúc còn đương nhiệm xuất hiện trên đài truyền hình MTV. Và biển ngôn từ ngày nay hỗn loạn lắm. Một triệu phú sinh ra đã có dị tật hàm ếch và vốn dĩ xưa kia chỉ là một anh bán hàng.
Anh cũng không biết cuộc phỏng vấn sẽ đi tới đâu, vì thế anh ấy sợ. Nếu bạn nói về việc cái xe ủi tuyết của địa phương bỗng dưng chết máy ngay trước cửa nhà bạn, rồi bạn đã phải đấu khẩu với các nhà chức trách như thế nào…, có thể bạn sẽ là người khách sinh động nhất. Nếu đã đến nơi rồi thì bạn phải vui vẻ và thoải mái.
Trong chương trình của tôi thì ngược lại, tôi không bao giờ hỏi những câu mà tôi đã biết trước câu trả lời. Chuyện gì đã xảy ra? Có những cái ngày xưa cấm kỵ thì ngày nay có thể chấp nhận. Sao tôi lại hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy? Có lẽ vì đó là thói quen nghề nghiệp, lúc bắt đầu câu chuyện, tôi hay hỏi khách mời của mình những câu như thế.
Vì vậy hãy trở lại vấn đề chính của chúng ta: Làm thế nào để trò chuyện ăn ý với người bạn khác giới Thật ra Sinatra không hứng thú lắm với các phương tiện truyền thông đại chúng, và nhất là lại không thích được các phóng viên săn tin phỏng vấn này nọ. Và điều này còn tùy thuộc vào sự khác biệt giữa các nền văn hóa, quan niệm đạo đức ở mỗi nơi nữa.
Nếu người bên trái của tôi rất năng cười nói còn người bên phải lại im thin thít, nhiệm vụ của tôi là phải tạo sự hào hứng cân bằng cho cả hai bên. - Tôi thấy rằng lẽ ra tôi đã có thể làm việc này tốt hơn. Cậu ấy có một cái đầu hung đỏ trong rất ngầu.