Điều này, phải kể đến lý thuyết gia quản trị hiện đại Peter Drucker. * James Cook, nhà thám hiểm người Anh, là người châu Âu đầu tiên khám phá ra châu Úc, đảo Hawaiian, vẽ bản đồ New Zealand bằng cách vượt Thái Bình dương vào cuối thế kỷ XVIII. Ông sẽ phát biểu một câu mà ông đã nhấn mạnh cả ngàn lần rằng nhân viên là nhân vật chính của công ty.
Nhưng Watson đành chia tay người vợ trẻ và bé Tom để lên New York tìm cơ hội. Phương thức của Watson trong thời gian dài là cho thuê máy, từ Mỹ đến các nước khác. Ông bắt đầu viết lên tấm bảng trắng:
Giờ đây, ông yêu cầu nhân viên IBM cũng suy nghĩ cho mọi tình huống. Watson tiếp tục chỉ ra mối quan hệ giữa con người khách hàng và con người nhân viên bên trong công ty: Cần đối xử tốt và quan tâm đến chính sách trả công hợp lý cho nhân viên để tạo động lực và khuyến khích. Tom, rồi Gerstner có mặt trong cuốn sách này như là những thước đo về Watson.
Và Watson đang tái cấu trúc nó lại theo hướng chỉ tập trung vào xử lý dữ liệu. Drucker đã từng phỏng vấn Watson khi chủ tịch IBM đến châu Âu, đã nghe ông nói về hòa bình, thương mại và xử lý dữ liệu, và đã thấy các sếp tòa soạn quẳng (bài báo) Watson vào sọt rác. Khi Tom Watson trở về nhà thì IBM đã là một biểu tượng của nước Mỹ.
Nhiều học giả đã viết rằng, Watson đã xây dựng IBM với khẩu hiệu tư duy. Con không thể làm được chuyện đó ông đã than khóc với mẹ ông như vậy. Patterson cướp lời và ca ngợi Grand.
Những bức ảnh khác mà IBM lưu trữ đến ngày nay cho thấy IBM có một tinh thần Mỹ rất lớn. Cũng quyết liệt như Watson, Gerstner đã đưa về Tốc độ tăng trưởng lên đến 20% mỗi năm.
Bà chủ tạp hóa của khu phố nọ cùng Sam Walton (ông chủ tập đoàn bán lẻ lớn nhất thế giới Wal-Mart) đều giải quyết vấn đề mua sắm của xã hội thông qua việc mở cửa hàng bán lẻ. Đó là điều cần thiết để ba con ngựa của công ty chúng ta cùng gắng sức với nhau, nếu không thì kết quả sẽ không như mong đợi. Vì sao IBM rơi vào tình trạng xa rời sứ mệnh như vậy? Hãy xem bác sĩ Gerstner phát hiện ra căn bệnh:
Và bạn đang nghĩ rằng thất bại là kẻ thù tối cao của thành công. Sau này, Watson nhớ lại lời cha ông đã nói: Cha rất vui vì giờ đây con đã làm một việc khác hẳn. Dù thị trường và xã hội đang khủng hoảng, Watson vẫn nhìn về tương lai và chuẩn bị bằng những quyết định khác thường: không sa thải nhân công mà còn mở rộng kinh doanh và chuẩn bị đường dài bằng cách đầu tư mạnh vào nghiên cứu.
Họ còn gặp nhau vài lần nữa trong các bữa ăn tối tại những nhà hàng sang trọng của New York. Các nhà đưa tin đã để lại trong lịch sử một trong những câu nói dự đoán thuộc loại sai lầm nhất từ một danh nhân, đó là họ cho rằng Watson đã nói: Tôi nghĩ có một thị trường trên thế giới cần năm cái máy tính. Vào thời điểm đó, giá trị thị trường IBM đã tăng vọt từ khoảng 14 tỉ đôla lên đến 36 tỉ đôla.
Vả lại, rõ ràng Watson chẳng thể lấy những công thức này từ sách vở nào mà chỉ khôn ngoan lấy từ chính nhu cầu của con người, của bản thân ông. Một cuộc họp các giám đốc vào mùa thu năm 1913, Watson ngạc nhiên vì thấy Grand, một người mới vào và luôn bên cạnh Patterson trong trận lụt, được mời phát biểu trước ông. Là một học sinh không có thành tích học tập tốt, chàng siêu quậy Tom đã cuốn vào những trò quậy phá và gây rối để vơi đi nỗi thất vọng.