Xem thi đấu tốc độ cũng thích mắt. Có lẽ bạn sẽ phải xin lỗi độc giả vì những chỗ thật vội vã đâm dở tệ. Bạn đã hơi lo sự xuất hiện câu chuyện của bạn ảnh hưởng đến đám cưới này.
Thi thoảng lướt qua một đám đông, họ tưởng tôi đang reo hò, họ gào đuổi theo: Việt Nam vô địch! Việt Nam vô địch! Họ cứ hò reo thế và chắc họ chẳng bao giờ nghĩ đến bom nguyên tử hay những thứ ghê sợ hơn thế trong đầu mình. Hơn thế, anh tạo được quanh mình một sức mạnh ngầm, khá kỳ bí mà những thế lực đen tối phải e dè khi đụng chạm. Thế là bác xiêu lòng, bảo: Lần này bác cho về.
Đó là một số dòng suy tưởng cách đây vài năm của tôi. Bạn sẽ đứng trên ngọn dừa kia, nhìn ra mặt biển đầy tàu bè kia. Không có kẻ sống sót, chỉ có kẻ nín thở được lâu nhất.
Đi đâu cũng được, bạn biết sinh tồn, lỡ cơn bệnh giết bạn trong sự đơn độc cũng chẳng sao, bạn đã làm hết cách ít ra là cho đến lúc này. - Đó là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn, ông ạ. Ngả đầu cạnh nàng, áp tay nàng vào má.
Và vội vã ra sân bóng lúc chiều còn gay gắt nắng. Con nghe lời bác nào. Sự xích lại là một niềm vui dù chúng không tạo đủ cơ hội cho họ để san sẻ những uẩn khúc.
Để họ thấy bị bao trùm và phải nỗ lực để xé cái màng nhầy ấy ra. Lắng nghe sự biến chuyển của trạng thái. Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình.
Đã lâu rồi, em không nồng nàn như thực tại. Đó cũng là hình ảnh của đời sống phát triển. Khỏe theo nghĩa dẻo dai.
Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi. Khi ấy, nếu còn đi bộ chắc bác và bạn được lên vỉa hè chứ bác bạn không thỉnh thoảng phải kéo tay bạn tránh xe như bảo vệ một chú gà con. Có một lí do tôi không thích đi là tiền.
Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết. Hôm trước có một con rất đẹp nhưng để mất rồi)… Bác biết cháu ở đây gò bó hơn ở nhà. Có được dù chỉ một cái cảm giác chung ấy, những người tài mới có thể kết dính ít ra là trong một công việc chung: Cải tạo những sự ngu dốt còn lại bằng quyền lực.
Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi. Nhưng tôi không muốn có thái độ của một kẻ bỏ chạy. Tôi biết là tôi rất khỏe.