Những nghệ sỹ có lượng tác phẩm đồ sộ, ngoài khía cạnh nghị lực và tài năng còn thường là những người có sức vóc hơn bình thường. Mẹ lật cuốn sách lên, nó được đổi tư thế, càng cháy tợn. Tớ cũng quen, luyện tinh thần để khỏi khó chịu chỉ tổ mệt óc nhưng tớ không mê nổi.
Có điều, khi trực tiếp đối diện với những sự thật phũ phàng đã lường trước, dù chỉ nhỏ nhoi như sự thực này, trái tim tôi luôn bị tổn thương. Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú. Tôi cất tờ giấy vào cặp.
Tôi biết nó nhạy cảm và có những năng lực tiềm ẩn. Không phải tỏa ra từ tay nàng mà từ hồn nàng và ngay trong hồn ta. Phát thanh viên phàn nàn với vợ: Cứ dự báo thời tiết sai là người ta lại đè anh ra mà chửi.
Tôi cười khùng khục trong họng. Thế bác đi du lịch, đóng cửa hàng lại, mặc kệ con cháu một thời gian. Hoặc các cậu bảo: Đằng ấy chả hiểu quái gì về hiện sinh cả, thế mà cũng nói.
Đối xử hiền hòa với nhau nhưng đầy xao lãng với thời cuộc. Bác thích gánh nặng của sự hy sinh này chứ? Không, tất nhiên là không rồi, có ai thích mệt đâu. Ba năm! Vậy mà anh không nhớ nổi cái số xe.
Ông nâng đôi tay nàng lên và hỏi: Vòng tràng hạt này em dành cho ai đây?. Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi. Mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.
Những ước mơ của anh cũng là ảo ảnh. Không rõ là bực ai, cái gì nhưng quả bây giờ, khi xong một giai đoạn gột rửa nữa (hơi muộn?), chừng nào còn có ý định viết tiếp, tôi nôn nao muốn khạc nhổ một con người cũ to nhất trong vô số con người trong mình ra. Trong ba ngày đó, vợ ông sẽ được phục vụ như bà hoàng.
Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng… Còn nói riêng hay ngoại lệ thì đọc ít nên không biết. Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải.
Tôi sẽ kiếm tiền, nhiều tiền. Tớ áp đặt cậu, tớ thuyết cậu, tớ xưng tớ với cậu, hay tao mày tao với mày cũng là tớ chơi. Anh đã đến và hỏi: Em thử đoán xem anh sắp nói gì nào? Anh đã tính chuyện đó suốt mấy ngày.
Rồi dùng một sợi xích dài khóa chung nó với những chiếc xe bị giữ khác. Tôi nhớ lại một số kỷ niệm nơi vườn thú này. Cái lồng to bị thủng và đang sửa chữa chăng? Hay là lũ chim không chung sống hòa thuận được trong cái lồng chung? Con phượng hoàng đất một mình một chuồng trông thật đẹp.