Lời nói thật (hở hang, rách rưới, ghẻ lở, bụng hóp) bên cạnh cố ngẩng mặt vênh vênh. Hóa ra cái ánh sáng sau tivi là cái đèn ăcqui đang nạp điện. Nước mắt ơi! Khi mày không ứa ra từ đôi mắt.
Cổ họng hơi nghẹn và lồng ngực hơi rỗng. Nhưng họ sống không bình thường. Môn Văn bố tôi cũng dẫn đến nhà thầy dậy Văn nói chuyện.
5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man… Hôm đó, bạn sốt khá cao, có lẽ thế nên bạn để sổng ra mất một giây không làm chủ được mình. Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình.
Họ không bị đòi hỏi làm những người mở đường nhưng họ cần là những người dám phá bỏ sự trì trệ của mình. Sự đố kị lộ liễu này thực ra dễ là biểu hiện của vô đạo đức và bất hiện sinh. Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ.
Trơ trọi giữa phố đông. Không để lãng phí, lãng quên khi chưa từng nhớ những đỉnh cao đã có. Cháu phải nghiêm khắc với mình và sửa ngay.
Cả nhà mong bác bỏ, cũng vì sức khoẻ của bác. Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay. Như một dòng suối đang chảy, ngủ quên, rồi lại bị đánh thức, chảy tiếp.
Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ. Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người. Như người đầu bếp thiên tài mất hết khứu giác, vị giác.
Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ. Điều đó có đáng sợ với những người lớn càng ngày càng yếu đi không? Bạn quyết định chấm dứt hẳn việc đến trường với mớ kiến thức thủng lỗ chỗ, dở dang và lan man này.
Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành. Nhưng có lúc bạn phải chọn lựa nghiêm túc và khắc nghiệt. Có thể bác sẽ không biết cho tới khi đọc những dòng này.
Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao. Kẻ thắng thì làm gì đó với bàn cờ tan hoang. Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra.