Hãy bắt đầu ngay, bạn cũng có thể tạo ra may mắn cho chính mình. - Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không? Thật không dễ dàng gì cho ông khi phải một lần nữa nhớ lại tất cả những chuyện này.
- Khoan đã, thưa Người. Chàng thầm nghĩ: "Trong quá khứ chưa từng có một cây bốn lá nào mọc ở khu rừng này thì đâu có nghĩ là trong tương lai nó sẽ không thể mọc lên được đâu. Cũng vào ngày hôm đó, Sid thức dậy trễ hơn một chút so với ngày thường.
Những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ đã rơi xuống. Tôi cũng luôn tìm kiếm những cơ hội mới ở bất kỳ nơi nào có thể. Seqouia im lặng suy nghĩ.
Ngươi không biết là chỉ khi ngươi thực hiện những điều mới mẻ thì ngươi mới có thể đạt được những kết quả mới hay sao? Nếu đất ở đây không được thay đổi thì mọi thứ vẫn sẽ như cũ và sẽ không bao giờ có cây bốn lá nào mọc lên ở đây cả. May mắn phải do chính người đó tạo ra. Ngày cứ tàn dần nhưng vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra.
May mắn phải do mình tạo ra. Chàng tự hỏi không biết nên gặp ai đây. - Ngươi có chắc là không muốn nói chuyện với ta về.
Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Ta không biết vị trí chính xác nằm ở chỗ nào nhưng nó sẽ mọc đâu đó trong khu rừng Mê Hoặc. Chẳng ai thèm cắt bớt những nhánh cây già cỗi, vì thế không thể có một tí ánh sáng nào nơi đây cả, và cây không thể tươi tốt được.
Chúng mau chóng tàn lụi như những hạt giống được rơi xuống sa mạc khô cằn. Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình. Thời gian trôi qua thật chậm.
Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi. Cho dù khi mọi việc dường như đã được hoàn tất, nếu ta có một thái độ đúng đắn, luôn sẵn lòng muốn biết liệu có còn việc gì khác cần làm nữa không, thì sẽ luôn có một dấu hiệu chỉ cho ta biết điều ấy. Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không còn bay hơi thì hồ sẽ bị đầy ứ, và nếu hồ quá nhiều nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối và sinh vật trong rừng sẽ bị chết.
- Thế thì trong trường hợp này - chàng mừng rỡ đề nghị - tôi có thể giúp bà và bà có thể giúp tôi. Cây bốn lá không thể mọc được ở nơi nào có đá. Vì thế Nott lên tiếng chào bà:
Ngày ấy, lúc nào người ta cũng thấy hai thằng bé gần nhom quấn quýt đùa giỡn bên nhau. Màn đêm chầm chậm buông xuống dày đặc. Sid suy nghĩ trong chốc lát, sau đó chàng nói: