Nếu bạn được dự những phiên tòa đó, nếu bạn nghe được cả trăm những lời chứng của những cặp vợ chồng xấu số đó, bạn sẽ thấy giá trị của những tiểu tiết trong đời vợ chồng. Henry James nói: "Quy tắc thứ nhất phải áp dụng trong sự giao thiệp với mọi người là để cho họ được sung sướng vì theo quan niệm của họ". Sự vội vàng tự buộc tội của tôi đã làm cho ông chưng hửng, hết giận.
Tôi thành công nhờ thái độ nhũn nhặn, thân mật, hiểu biết của tôi". Sự đáng tiếc lần trước, chắc chắn không xảy ra nữa đâu. Anh tranh biện, la ó, không tự chủ được nữa.
Bằng một giọng cảm động, bà ôn lại những kỷ niệm êm đềm hồi xưa: "Nhà này là kết tinh của biết bao nhiêu năm mơ tưởng. Tôi sẽ chứng rõ rằng. Nếu bạn muốn tu thân, tập tự chủ và làm cho người khác tin theo mình thì hãy đọc cuốn tự thuật của Benjamin Fraklin, một cuốn sách đọc rất mê và được liệt vào những tác phẩm cổ điển bực nhất của Mỹ.
Công ty sợ làm phật ý ông vì ông rất cần cho công ty mà lại dễ hờn vô cùng. Làm được như vậy thì cả thế giới giúp ta thành công và suốt đời chẳng bao giờ ta bị thất bại vì cô độc. Như vậy, ông vừa dùng tai và mắt để nhớ.
Người đó, cũng không xa lạ gì với bạn. Trước hết đáng lẽ tăng số lợi lên được. Nhưng bà ấy có thêm rằng, chị không siêng năng, nhà không bao giờ lau chùi kỹ.
tôi lỡ xe điện sáng nay. "Con muốn được người ta cư xử với con ra sao thì con cư xử với người ta như vậy". Lần sau lại, tôi không mất công đưa con số và dẫn chứng làm chi.
Bài diễn văn đó là một trứ tác có kết quả lạ lùng. Rồi sao? Cái đó có liên can gì tới tôi đâu? Ông không thông minh chút nào hết. Tôi lại đây không phải vì điện đâu, mà chỉ vì muốn mua của bà vài cái trứng gà thôi.
Anh thử chơi đi, anh sẽ mau biết lắm". Lincoln ôn lại tất cả những lý lẽ bênh vực đạo luật đó và những lý lẽ chống đạo luật đó; ông đọc lại hết cả những bức thư và bài báo nói về vấn đề đó, trong ấy có nhiều bài thống trách ông sao chưa phế trừ chế độ nô lệ, lại có nhiều bài khác chỉ trích ông, vì ông muốn hủy bỏ chế độ đó. Tâm trạng con người là như vậy đó.
Ông trưởng tòa vui lòng lắm, dắt họa sĩ đi coi bầy chó ông nuôi và những giải thưởng chúng đã chiếm được, nói chuyện rất lâu về dòng giống các con chó đó và sau cùng hỏi: Chúng ta chỉ dùng một phần nhỏ những khả năng vật chất và tinh thần của chúng ta. Ngồi sau chiếc bàn làm việc, ngậm điếu sì gà lớn trong góc miệng, mỗi lần trông thấy mặt Amsei, ông ta nói như chó sủa: "Hôm nay không mua chi hết.
Nhưng tôi không trách ông đâu. Vậy muốn thay đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ, bạn phải: Và ông cậy đại tá làm công việc khó khăn là báo tin đó cho Bryan hay.